[Dịch] Chí Tôn Đặc Công

Chương 1604 : Một lần nữa bị đánh rơi xuống vực sâu

Người đăng: HueTucPhuNhan

Ngày đăng: 20:14 18-05-2022

  • Tuỳ chỉnh
    Theme
    Font chữ
    PalatinoTimesArialGeorgia
    Cỡ chữ
    A- 26A+
    Màn hình
    - 900 +
Chương 1604 : Một lần nữa bị đánh rơi xuống vực sâu


Chương 1604: Một lần nữa bị đánh rơi xuống vực sâu
=== oOo ===


Chương 1604: Một lần nữa bị đánh rơi xuống vực sâu
Đông Nam Á, quần đảo Philippines.
Một chiếc thuyền máy lướt nhanh tới trước, chốc lát sau đã đến một hòn đảo hoang nguyên thủy, vị trí đảo hoang hẻo lánh, diện tích không quá lớn, trên đảo rậm rạp rừng cây, rất nguyên thủy.
Thuyền máy vòng qua vịnh, lướt đi một quãng rồi vào một lỗ hổng vịnh, đến gần đường ven biển, cuối cùng ngừng lại bên bờ cát.
Văn Ngạn Hậu nhảy uống từ thuyền máy, liếc mắt qua rừng rậm um tùm đằng trước, ánh mắt âm trầm, mặt đanh lại. Hai người đàn ông cao to theo sau lưng Văn Ngạn Hậu, một người Trung Quốc, một người da hơi đen, nhìn liền biết là người địa phương Đông Nam Á.
Ba người leo lên bờ cát, chợt thấy trong rừng rậm um tùm có con đường nhỏ được người dọn dẹp dễ đi, đá lót cỡ lớn cỡ nhỏ không bằng phẳng nhưng trông thật kỳ lạ trên hòn đảo hoang.
Ba người mới tiến lên vài bước thì trên đầu chợt có tiếng quát, nói tiếng địa phương Philippines:
- Đứng lại!
Văn Ngạn Hậu ngước đầu lên xem, trên một sườn núi bên cạnh có một trạm gác hơi ẩn khuất, súng máy hạng nặng lắp trên trạm gác đang chĩa họng súng về phía họ. Hai lính gác mặc đồ rằn ri cảnh giác nhìn Văn Ngạn Hậu chằm chằm, một người đã đặt tay lên súng máy hạng nặng, sẵn sàng bắn phá.
Người địa phương da ngăm đen đi theo Văn Ngạn Hậu quát lớn vài câu bằng ngôn ngữ Philippines, hai lính gác ngậm miệng lại.
- Ông chủ, tại ông ít đến nên mới vậy, bọn họ chỉ làm đúng việc của mình.
Vẻ mặt Văn Ngạn Hậu không thay đổi, nhẹ gật đầu, không nói chuyện.
Ba người đẹp trên đường nhỏ lót đá vòng qua ngọn núi, xuyên qua rừng cây, trải qua ít nhất ba trạm gác, mỗi chỗ đều xây ở vị trí ẩn khuất, đều lắp súng máy, phòng vệ sâm nghiêm.
Đi ra rừng cây, tầm mắt ba người trở nên rộng thoáng. Đằng trước là hồ nước ngọt trên đảo, núi bốn phía vừa lúc vây quanh hồ, từ trên biển không thể thấy chỗ này. Dưới ngọn núi cạnh hồ nước ngọt xây từng dãy nhà gỗ, mảng lớn đất trống được san bằng, lắp đặt các loại dụng cụ huấn luyện.
Trên sân đang có mấy chục người mặc áo thun đen bị huấn luyện viên huấn luyện, ai nấy đều sắc mặt lạnh lùng, ánh mắt tàn nhẫn.
Văn Ngạn Hậu được dẫn vào một căn nhà gỗ ở bên cạnh, trong nhà có một đám người, trông thấy Văn Ngạn Hậu vào thì đều đứng lên,
cung kính chào:
- Ông chủ!
Văn Ngạn Hậu khẽ ừ, ngồi xuống chiếc ghế đặt ở phần đầu.
Những người khác tự tìm vị trí ngồi xuống, hai người đi theo Văn Ngạn Hậu vào nhà thì đứng hai bên trái phải của hắn ta.
Văn Ngạn Hậu quét mắt qua mọi người, lạnh nhạt nói:
- Tiểu tổ K không hoàn thành nhiệm vụ, toàn thành viên bị bắt, về sau không trông chờ vào họ được nữa, phải thành lập tiểu tổ K mới. Các người hãy từ các con đường thả ra tiếng gió, chỉ cần người tu hành thực lực từ Thiên Nhân trở lên gia nhập Dragon Slayer, Dragon Slayer chỉ rút mười phần trăm phí phục vụ trong thù lao của bất cứ nhiệm vụ gì. Thực lực từ Siêu Phàm trở lên thì Dragon Slayer miễn lấy phí phục vụ, chuyện này do Q phụ trách!
Một người phụ nữ trung niên khuôn mặt sạm đen cỡ bốn mươi tuổi gật đầu, nói:
- Rõ thưa ông chủ!
Văn Ngạn Hậu trầm giọng nói:
- Trừ khiến những người này chủ động gia nhập ra còn có thể chủ động kiếm thêm người, trên mạng có một số kẻ bỏ mạng khá mạnh, chúng ta không ngại bọn họ tâm ngoan thủ lạt, cũng không chê bọn họ bị truy nã, chỉ cần thực lực của họ đủ mạnh, dám giết người là được. Dùng Thần Tiên Túy khống chế bọn họ là sẽ ngoan ngoãn làm việc cho chúng ta.
Văn Ngạn Hậu nhìn một ông già khoảng năm mươi tuổi: -
- K, anh là người phụ trách tiểu tổ K, hãy lo chuyện thành lập tiểu tổ K mới, thời gian càng nhanh càng tốt, trễ nhất nửa năm, ta muốn trông thấy tiểu tổ K có ít nhất năm thành viên thực lực từ Siêu Phàm trở lên.
Ông già gật đầu, nói:
- Rõ thưa ông chủ.
Văn Ngạn Hậu nhìn qua một người đàn ông khác khoảng ba mươi tuổi, mũi ưng:
- I, ta cần cậu phải người đi Trung Hải theo dõi sư đồ Mạc Vũ và tình huống người nhà của ta, có biến đổi gì đều phải báo lại cho ta.
Người đàn ông mũi ưng gật đầu:
- Rõ!
Văn Ngạn Hậu quét mắt qua mọi người trong nhà, dịu giọng lại:
- Thân phận của ta bị lộ, Dragon Slayer cũng gặp tổn thất nhất định. Đặc biệt là tiểu tổ K bị hủy diệt khiến chúng ta mất mát nặng, thực lực giảm bớt. Nhưng tầng quản lý trung tâm không bị ảnh hưởng, ta hy vọng mọi người cộng đồng cố gắng, cố gắng khiến Dragon
Slayer nhanh chóng lần thứ hai mạnh mẽ lên.
Những người ngồi ở đây đều là tầng quản lý trung tâm của Dragon Slayer, khi tiểu tổ K bị hủy diệt, Văn Ngạn Hậu bị lộ thân phận, bọn họ nhận được thông báo ngay lập tức hành động khẩn cấp, nên không bị tổn hại thương gân động cốt gì, tổn thất duy nhất là trợ lý Hách và tiểu tổ K thực lực Siêu Phàm.
- Rố thưa ông chủ!
Văn Ngạn Hậu bổ sung lần cuối:
- Ta sẽ ở đây trong khoảng thời gian này, nghiêm cấm lộ tin tức ra ngoài, kẻ nào lộ ra sẽ bị xử lý như kẻ phản bội.
Ánh mắt mọi người thay đổi, bọn họ đi theo Văn Ngạn Hậu lâu rồi nên biết rõ hắn ta tâm ngoan thủ lạt.
Ngày xưa từng có người phản bội Dragon Slayer, nhưng kết cuộc thảm vô cùng, cả nhà kẻ phản bội lần lượt chết trước mặt kẻ phản bội, Con nít mới ba tuổi cũng không tha. Sau đó kẻ phản bội bị treo tay chân dưới ánh nắng chói chang cho tới chết, xác bị ném vào núi cho
Sói ăn, không chừa mẩu xương.
Ông chủ này tuy không phải người tu hành nhưng trình độ độc ác máu lạnh thì hơn xa kẻ ác bình thường.
- Tan họp!
Văn Ngạn Hậu lại hỏi vài vấn đề rồi tuyên bố tan họp, chính mình đi tới chỗ ở đã dàn xếp từ trước.
Tuy là nhà gỗ nhưng không thiếu món đồ dùng sinh hoạt nào, thậm chí có một bộ vi tính có thể lên mạng.
Văn Ngạn Hậu ngồi xuống ghế, tùy tay đốt điếu thuốc lá, thẫn thờ nhìn ngoài cửa sổ.
Đi đến bước đường này không nằm ngoài dự đoán của Văn Ngạn Hậu, từ khi sáng tạo Dragon Slayer là hắn ta đã lộ ra chuẩn bị cho về sau. Mấy năm nay công ty Thiên Bác phát triển càng lúc càng lớn, công ty bao da đứng tên nước ngoài của hắn ta đã sớm có công ty mới
Đông Nam Á, hơn nữa quy mô không nhỏ.
Tuy Văn Ngạn Hậu bị lộ thân phận, bị âm thầm truy nã, không thể ngang nhiên đi ngoài đường, nhưng hắn ta vẫn là ông chủ lớn trong ví có tiền, trên tay có người. Ở quốc gia nhỏ có ít người tu hành, thực lực nhỏ yếu như Philippines thì Văn Ngạn Hậu hoàn toàn có thể làm gì tùy thích.
Văn Ngạn Hậu có thể chấp nhận kết quả này, nhưng không thể nhận nguyên nhân tạo thành kết quả:
Văn Ngạn Hậu từng nghĩ đến ngày nào đó sẽ bị phanh phui thân phận, cũng sẵn sàng tinh thần sẽ chuyển sang hoạt động bí mật, dù hắn ta không thể làm nhân vật đình đám ngoài sáng nhưng quyết làm ông vua ngầm quyền lực.
Nhưng Văn Ngạn Hậu không thể ngờ nguyên nhân khiến mình bị vạch mặt là Tần Dương!
Đệ tử của Mạc Vũ!
Cách hai mươi mấy năm, hắn ta lại thua vào tay Mạc Vũ!
Hai mươi mấy năm trước, hắn thua thảm hại, do đó quyết định âm thầm sáng lập Dragon Slayer, chỉ vì không chịu nỗi nhục ngày xưa nữa. Nhưng hai mươi mấy năm sau, vẫn con người đó, một lần nữa cho hắn ta cái tát vang dội, lần thứ hai đá hắn ta xuống vực sâu.

Bình luận truyện

    Chương 1604 : Một lần nữa bị đánh rơi xuống vực sâu

    Người đăng: HueTucPhuNhan



    Chương 1604: Một lần nữa bị đánh rơi xuống vực sâu
    === oOo ===


    Chương 1604: Một lần nữa bị đánh rơi xuống vực sâu
    Đông Nam Á, quần đảo Philippines.
    Một chiếc thuyền máy lướt nhanh tới trước, chốc lát sau đã đến một hòn đảo hoang nguyên thủy, vị trí đảo hoang hẻo lánh, diện tích không quá lớn, trên đảo rậm rạp rừng cây, rất nguyên thủy.
    Thuyền máy vòng qua vịnh, lướt đi một quãng rồi vào một lỗ hổng vịnh, đến gần đường ven biển, cuối cùng ngừng lại bên bờ cát.
    Văn Ngạn Hậu nhảy uống từ thuyền máy, liếc mắt qua rừng rậm um tùm đằng trước, ánh mắt âm trầm, mặt đanh lại. Hai người đàn ông cao to theo sau lưng Văn Ngạn Hậu, một người Trung Quốc, một người da hơi đen, nhìn liền biết là người địa phương Đông Nam Á.
    Ba người leo lên bờ cát, chợt thấy trong rừng rậm um tùm có con đường nhỏ được người dọn dẹp dễ đi, đá lót cỡ lớn cỡ nhỏ không bằng phẳng nhưng trông thật kỳ lạ trên hòn đảo hoang.
    Ba người mới tiến lên vài bước thì trên đầu chợt có tiếng quát, nói tiếng địa phương Philippines:
    - Đứng lại!
    Văn Ngạn Hậu ngước đầu lên xem, trên một sườn núi bên cạnh có một trạm gác hơi ẩn khuất, súng máy hạng nặng lắp trên trạm gác đang chĩa họng súng về phía họ. Hai lính gác mặc đồ rằn ri cảnh giác nhìn Văn Ngạn Hậu chằm chằm, một người đã đặt tay lên súng máy hạng nặng, sẵn sàng bắn phá.
    Người địa phương da ngăm đen đi theo Văn Ngạn Hậu quát lớn vài câu bằng ngôn ngữ Philippines, hai lính gác ngậm miệng lại.
    - Ông chủ, tại ông ít đến nên mới vậy, bọn họ chỉ làm đúng việc của mình.
    Vẻ mặt Văn Ngạn Hậu không thay đổi, nhẹ gật đầu, không nói chuyện.
    Ba người đẹp trên đường nhỏ lót đá vòng qua ngọn núi, xuyên qua rừng cây, trải qua ít nhất ba trạm gác, mỗi chỗ đều xây ở vị trí ẩn khuất, đều lắp súng máy, phòng vệ sâm nghiêm.
    Đi ra rừng cây, tầm mắt ba người trở nên rộng thoáng. Đằng trước là hồ nước ngọt trên đảo, núi bốn phía vừa lúc vây quanh hồ, từ trên biển không thể thấy chỗ này. Dưới ngọn núi cạnh hồ nước ngọt xây từng dãy nhà gỗ, mảng lớn đất trống được san bằng, lắp đặt các loại dụng cụ huấn luyện.
    Trên sân đang có mấy chục người mặc áo thun đen bị huấn luyện viên huấn luyện, ai nấy đều sắc mặt lạnh lùng, ánh mắt tàn nhẫn.
    Văn Ngạn Hậu được dẫn vào một căn nhà gỗ ở bên cạnh, trong nhà có một đám người, trông thấy Văn Ngạn Hậu vào thì đều đứng lên,
    cung kính chào:
    - Ông chủ!
    Văn Ngạn Hậu khẽ ừ, ngồi xuống chiếc ghế đặt ở phần đầu.
    Những người khác tự tìm vị trí ngồi xuống, hai người đi theo Văn Ngạn Hậu vào nhà thì đứng hai bên trái phải của hắn ta.
    Văn Ngạn Hậu quét mắt qua mọi người, lạnh nhạt nói:
    - Tiểu tổ K không hoàn thành nhiệm vụ, toàn thành viên bị bắt, về sau không trông chờ vào họ được nữa, phải thành lập tiểu tổ K mới. Các người hãy từ các con đường thả ra tiếng gió, chỉ cần người tu hành thực lực từ Thiên Nhân trở lên gia nhập Dragon Slayer, Dragon Slayer chỉ rút mười phần trăm phí phục vụ trong thù lao của bất cứ nhiệm vụ gì. Thực lực từ Siêu Phàm trở lên thì Dragon Slayer miễn lấy phí phục vụ, chuyện này do Q phụ trách!
    Một người phụ nữ trung niên khuôn mặt sạm đen cỡ bốn mươi tuổi gật đầu, nói:
    - Rõ thưa ông chủ!
    Văn Ngạn Hậu trầm giọng nói:
    - Trừ khiến những người này chủ động gia nhập ra còn có thể chủ động kiếm thêm người, trên mạng có một số kẻ bỏ mạng khá mạnh, chúng ta không ngại bọn họ tâm ngoan thủ lạt, cũng không chê bọn họ bị truy nã, chỉ cần thực lực của họ đủ mạnh, dám giết người là được. Dùng Thần Tiên Túy khống chế bọn họ là sẽ ngoan ngoãn làm việc cho chúng ta.
    Văn Ngạn Hậu nhìn một ông già khoảng năm mươi tuổi: -
    - K, anh là người phụ trách tiểu tổ K, hãy lo chuyện thành lập tiểu tổ K mới, thời gian càng nhanh càng tốt, trễ nhất nửa năm, ta muốn trông thấy tiểu tổ K có ít nhất năm thành viên thực lực từ Siêu Phàm trở lên.
    Ông già gật đầu, nói:
    - Rõ thưa ông chủ.
    Văn Ngạn Hậu nhìn qua một người đàn ông khác khoảng ba mươi tuổi, mũi ưng:
    - I, ta cần cậu phải người đi Trung Hải theo dõi sư đồ Mạc Vũ và tình huống người nhà của ta, có biến đổi gì đều phải báo lại cho ta.
    Người đàn ông mũi ưng gật đầu:
    - Rõ!
    Văn Ngạn Hậu quét mắt qua mọi người trong nhà, dịu giọng lại:
    - Thân phận của ta bị lộ, Dragon Slayer cũng gặp tổn thất nhất định. Đặc biệt là tiểu tổ K bị hủy diệt khiến chúng ta mất mát nặng, thực lực giảm bớt. Nhưng tầng quản lý trung tâm không bị ảnh hưởng, ta hy vọng mọi người cộng đồng cố gắng, cố gắng khiến Dragon
    Slayer nhanh chóng lần thứ hai mạnh mẽ lên.
    Những người ngồi ở đây đều là tầng quản lý trung tâm của Dragon Slayer, khi tiểu tổ K bị hủy diệt, Văn Ngạn Hậu bị lộ thân phận, bọn họ nhận được thông báo ngay lập tức hành động khẩn cấp, nên không bị tổn hại thương gân động cốt gì, tổn thất duy nhất là trợ lý Hách và tiểu tổ K thực lực Siêu Phàm.
    - Rố thưa ông chủ!
    Văn Ngạn Hậu bổ sung lần cuối:
    - Ta sẽ ở đây trong khoảng thời gian này, nghiêm cấm lộ tin tức ra ngoài, kẻ nào lộ ra sẽ bị xử lý như kẻ phản bội.
    Ánh mắt mọi người thay đổi, bọn họ đi theo Văn Ngạn Hậu lâu rồi nên biết rõ hắn ta tâm ngoan thủ lạt.
    Ngày xưa từng có người phản bội Dragon Slayer, nhưng kết cuộc thảm vô cùng, cả nhà kẻ phản bội lần lượt chết trước mặt kẻ phản bội, Con nít mới ba tuổi cũng không tha. Sau đó kẻ phản bội bị treo tay chân dưới ánh nắng chói chang cho tới chết, xác bị ném vào núi cho
    Sói ăn, không chừa mẩu xương.
    Ông chủ này tuy không phải người tu hành nhưng trình độ độc ác máu lạnh thì hơn xa kẻ ác bình thường.
    - Tan họp!
    Văn Ngạn Hậu lại hỏi vài vấn đề rồi tuyên bố tan họp, chính mình đi tới chỗ ở đã dàn xếp từ trước.
    Tuy là nhà gỗ nhưng không thiếu món đồ dùng sinh hoạt nào, thậm chí có một bộ vi tính có thể lên mạng.
    Văn Ngạn Hậu ngồi xuống ghế, tùy tay đốt điếu thuốc lá, thẫn thờ nhìn ngoài cửa sổ.
    Đi đến bước đường này không nằm ngoài dự đoán của Văn Ngạn Hậu, từ khi sáng tạo Dragon Slayer là hắn ta đã lộ ra chuẩn bị cho về sau. Mấy năm nay công ty Thiên Bác phát triển càng lúc càng lớn, công ty bao da đứng tên nước ngoài của hắn ta đã sớm có công ty mới
    Đông Nam Á, hơn nữa quy mô không nhỏ.
    Tuy Văn Ngạn Hậu bị lộ thân phận, bị âm thầm truy nã, không thể ngang nhiên đi ngoài đường, nhưng hắn ta vẫn là ông chủ lớn trong ví có tiền, trên tay có người. Ở quốc gia nhỏ có ít người tu hành, thực lực nhỏ yếu như Philippines thì Văn Ngạn Hậu hoàn toàn có thể làm gì tùy thích.
    Văn Ngạn Hậu có thể chấp nhận kết quả này, nhưng không thể nhận nguyên nhân tạo thành kết quả:
    Văn Ngạn Hậu từng nghĩ đến ngày nào đó sẽ bị phanh phui thân phận, cũng sẵn sàng tinh thần sẽ chuyển sang hoạt động bí mật, dù hắn ta không thể làm nhân vật đình đám ngoài sáng nhưng quyết làm ông vua ngầm quyền lực.
    Nhưng Văn Ngạn Hậu không thể ngờ nguyên nhân khiến mình bị vạch mặt là Tần Dương!
    Đệ tử của Mạc Vũ!
    Cách hai mươi mấy năm, hắn ta lại thua vào tay Mạc Vũ!
    Hai mươi mấy năm trước, hắn thua thảm hại, do đó quyết định âm thầm sáng lập Dragon Slayer, chỉ vì không chịu nỗi nhục ngày xưa nữa. Nhưng hai mươi mấy năm sau, vẫn con người đó, một lần nữa cho hắn ta cái tát vang dội, lần thứ hai đá hắn ta xuống vực sâu.