[Dịch] Chúa Tể Quỷ Bí 2: Vòng Tròn Định Mệnh

Chương 95 : Hỏi thăm

Người đăng: Nguyễn Văn Nam

Ngày đăng: 13:23 27-04-2024

  • Tuỳ chỉnh
    Theme
    Font chữ
    PalatinoTimesArialGeorgia
    Cỡ chữ
    A- 26A+
    Màn hình
    - 900 +
Chương 95 : Hỏi thăm
Lợi dụng lực rơi của Louis Lund, Lumian nhẹ nhàng đáp vào vị trí của xa phu.

Lúc này, Franca đã nhanh chóng thế chỗ của Louis Lund, cô ghì chặt dây cương, dừng xe ngựa lại ở ven đường nơi không có ánh đèn chiếu vào.

Hai người phối hợp cực kỳ ăn ý trong một tình huống không có trao đổi trước vừa rồi, một người chủ công chính diện, một người đánh lén sau lưng, chỉ mất có vài giây đã chế ngự được Louis Lund, một phi phàm giả tương đương với danh sách 8.

"Đưa hắn vào trong toa xe." Franca thể hiện mình khá có kinh nghiệm trong những chuyện như này, cô biết rõ chuyện tiếp theo cần phải xử lý như nào.

Lumian không có phản đối, cậu vác lên Louis Lund và đưa gã vào trong toa xe ngựa bốn bánh cho thuê.

Franca theo ngay sau cậu, tiện tay đóng cửa xe lại. Sau đó, cô nhanh chóng cởi bỏ mũ trùm và áo choàng đen, như thể định đổi một bộ váy ngủ thoải mái trước khi về nhà.

Vừa cởi được một nửa, Franca nhận thấy Lumian đang ném cho mình ánh nhìn nghi ngờ, cô lúng túng nói: "Quay lại."

Lumian đại khái cũng đoán được Franca định làm cái gì, cậu nhanh xoay chóng người nhìn phía ngoài cửa sổ, để cho cô nàng có chút sự riêng tư.

Thanh âm xoạt xoạt phát ra hơn 1 phút sau lưng cậu.

"Được rồi." Giọng nói thanh tịnh như nước của Franca truyền vào tai Lumian.

Vì trầ của toa xe ngựa không được cao lắm nên khoảng chừng 1m8 như Lumian phải hơi khom người xuống để quay lại.

Franca lúc này đã mặc vào áo ghi lê đỏ, cổ đánh cà vạt trắng, khoác một bộ lễ phục màu lam có hàng cúc vàng và trên tay cầm mũ sáp cùng roi ngựa.

Phục trang phối hợp với chiếc mũi thẳng thanh tú, làn mi dài hơi nâu nâu, đôi môi đỏ mọng cùng đôi mắt như sáng ngời như hồ của cô toát lên một vẻ đẹp hơi kỳ quặc, hoang đường.

"Nhanh đấy." Lumian nhìn Franca vừa mới ‘lên chức’ thành xa phu của công ty xe ngựa đế quốc, tiện khen một câu.

"Tác phong phải chuyên nghiệp! Mà mỗi tội mấy cái cúc này làm cho tôi mất thời gian hơn." Franca một bên lẩm bẩm một bên vừa nhét mái tóc nâu sẫm vào bên trong mũ sáp.

Hoàn thành xong ngụy trang, cô lấy ra một cây bút vẽ chân mày cùng những vật dụng khác được mang theo bên người, nhanh chóng làm một cái trang điểm đơn giản, để cho da mặt tối hơn, chân mày lộn xộn, khiến cho người ngoài có liếc qua cũng chỉ thấy một người đàn ông với vẻ ngoài bình thường, không gây thu hút ánh nhìn người khác tại nơi đường ánh trăng và đèn đường chiếu xuống này.

"Tôi làm xa phu, cậu tra hỏi." Franca mở cửa xe, nhảy xuống và chuyển đến chỗ mà Louis Lund vừa ngồi.

Ngay sau đó, cô nắm dây cương rồi điều khiển con ngựa từ từ di chuyển.

Cảm giác được cỗ xe ngựa cho thuê đang di chuyển từ từ, Lumian đỡ Louis Lund đến chỗ ghế đối diện, cậu lấy ra bình ‘thuốc nói thật’ từ chỗ tên biến thái Hedsey, dốc cho gã một phần ba bình.

Khi thuốc bắt đầu ngấm, Lumian cố kiềm lại ý định dùng con dao bạc nghi thức để đánh thức mục tiêu. Thay vào đó, cậu chọc vào vùng giữa sống mũi và môi, nhổ tóc của gã rồi dí vào lỗ mũi v.v.., để cho cái người đang hôn mê này tỉnh lại từng chút một.

Trong suốt quá trình này, cậu không có bẻ khớp xương cũng không trói chặt tay chân đối phương, cố gắng bày ra thái độ hữu hảo để nói chuyện với nhau.

Hắt xì!

Louis Lund hắt xì một cái, gã chợt tỉnh lại.

Y có chút mờ mịt nhìn về phía đối diện, chỉ nhìn thấy một Lumian đang nở nụ cười, nhàn nhã ngồi ở đó.

"Ngươi!" Louis Lund sợ hãi cả kinh, nhớ lại vừa mới xảy ra chuyện gì.

"Không cần khẩn trương." Lumian cười ép tay phải xuống, "Nếu tôi có ý định hãm hại thì giờ anh đã thành thức ăn cho chó rồi."

Phản ứng đầu tiên của Louis Lund là lập tức dùng năng lực để đào thoát, nhưng y chợt nhớ lại việc mình bị đánh lén từ sau lưng, gã lại cẩn thận nhìn ra bên ngoài cửa sổ xe ngựa.

Ánh sáng xa xa hòa vào bóng tối chung quanh, vang lên âm thanh của tiếng bánh xe và vó ngựa trên mặt đường yên tĩnh.

"Cậu muốn, muốn làm gì?" Louis Lund không tiếp tục mạo hiểm, trầm giọng hỏi.

Theo gã thấy, Lumian chưa dùng thủ đoạn gì để khống chế mình, chứng tỏ hắn có đủ tự tin để khiến mình trốn không thoát. Đối phương có thể sẽ chủ quan, để cho mình có cơ hội lợi dụng, nhưng cái này tuyệt sẽ không xuất hiện trong chiến đấu chính diện.

Mà trợ thủ của hắn có thể tập kích từ sau lưng mà mình không hề hay biết, thực lực khó lường!

Lumian nở nụ cười: "Tôi chỉ muốn gặp lại người bạn cũ.”

Louis Lund, bị lột đến chỉ còn áo trong cùng quần đùi, bình tĩnh nói:

"Cậu không còn uy hiếp được tôi nữa. Phu nhân đã biết về những lỗi lầm của tôi trong quá khứ, bà ấy cũng đã tha thứ cho tôi rồi."

Vậy là mình thật nắm được điểm yếu của gã à? Lumian hơi bối rối.

Từ hồi ức trong mơ, cậu phát hiện Louis Lund vụng trộm với một người phụ nữ trong làng, lén lút bán đi đồ sưu tầm của quan hành chính nhằm đe doạ hắn, thu được tin tức phu nhân Pualis có qua lại với lão linh mục.

Ngẫm lại, những cái này cũng chưa chắc là thật.

Nếu lão cha xứ thật muốn lên giường với phu nhân Pualis, thì không lý nào lại không tin vào vị Tà Thần đại biểu cho sự Bội Thu kia, không lý nào lại không đẻ ra vài đứa trẻ.

Lumian nghi ngờ rằng giấc mơ của cậu đã hồng phấn hoá hai cái phe phái âm thầm đối đầu nhau này. Dù sao thì bản thân hai người lão linh mục và phu nhân Pualis đều có cả dàn tình nhân, rất dễ để cho tiềm thức sinh ra liên tưởng.

Mà chuyện Louis Lund yêu đương vụng trộm với một nữ nhân, bán đồ của quan hành chính mà so với mấy bí mật trong lâu đài của phu nhân Pualis thì quá là sạch sẽ, bình thường như ngày ăn 3 bữa vậy, không có lý nào y sẽ bị uy hiếp chỉ bởi vậy.

Thế nhưng hiện tại Louis Lund lại nói rằng hắn thật sự phạm sai lầm và còn từng bị mình uy hiếp!

"Phải không?" Lumian khôi phục trạng thái ‘Vua Chơi Khăm’ của làng Cordu, "Rõ là tôi đang giúp anh giấu diếm sai lầm đã phạm phải, sao lại gọi là uy hiếp anh chứ?"

Louis Lund tức đến phát cười: "Cậu là thằng vô liêm sỉ nhất mà tôi từng gặp.

”Tôi biết là cậu đã phát hiện được chút dị thường lúc đó và muốn tìm ra căn nguyên vấn đề, nhưng cậu thật đã uy hiếp tôi và moi ra một ít thông tin về phu nhân.

"Tuy khi đó tôi đã định phản bội phu nhân và nhờ tên linh mục trợ giúp, nhưng đó là do tôi chưa hiểu được sự vĩ đại của mẹ, vẫn đang là tín đồ giả của thần Mặt Trời Rực Chói Vĩnh Hằng, mà hiện tại, sinh mệnh của tôi là đến từ mẹ, tương lai của tôi đều thuộc về mẹ."

Thì ra là như thế... cảm tạ "Thuốc nói thật", lời nên nói hay không nên nói cứ tuôn ra như suối, mình chả cần phải vắt óc tìm đường khơi chuyện…

Ở trong hiện thực, mình cũng đã nhận ra những sự cổ quái trong thôn, sau đó bắt tay vào làm một ít điều tra? Lumian hài lòng gật gật đầu, cười nói: "Anh bắt đầu nhận ra sự vĩ đại của đức mẹ từ khi nào? Từ khi hạ sinh đứa bé kia à?"

"Sao cậu lại biết?" Mặt Louis Lund biến sắc, thiếu chút nữa là đứng lên cụng đầu vào trần xe, "Sao cậu biết là tôi đã từng sinh đứa bé?"

Hửm... lúc đám người cha xứ tập kích tòa lâu đài của quan hành chính không có mình sao? Nếu không Louis Lund sẽ không hỏi như vậy.

Lumian trong lòng vui vẻ, cậu bắn một câu đùa: "Nãy lột quần áo anh ra thì thấy trên bụng có vết rạn cùng vết sinh mổ đấy."

"Không thể nào!" Louis Lund kịch liệt phản bác, "Phu nhân đã tiêu trừ hết đi rồi!"

Lumian thuận thế chuyển hướng chủ đề vừa rồi, tò mò hỏi: "Tôi muốn biết là làm sao phu nhân Pualis có thể khiến anh mang thai?"

Louis Lund vốn không muốn trả lời những gã không khống chế được ý muốn tiết lộ của bản thân: "Mặc kệ là nam hay là nữ, chỉ cần trong lúc quan hệ thân mật có trao đổi dịch thể thì sẽ mang thai tuỳ theo ý muốn của bà ấy.”

Là như vậy... Lumian lặng yên thở phào. Trước đó cậu lo lắng nhất là phu nhân Pualis có thể dùng năng lực phi phàm để khiến mình mang thai từ xa.

"Nam nữ đều có thể, vậy động vật thì sao?" Lumian truy hỏi một câu.

Louis Lund có chút ngẩn ra, cách vài giây mới nói: "Hẳn là cũng có thể."

"Thế còn thực vật? Tảng đá thì sao?" Lumian rất có tinh thần học hỏi.

"Chịu, tôi không biết" Louis Lund không thể đưa ra đáp án chuẩn xác.

Đến phu nhân còn chưa từng nghĩ qua mấy chuyện như vậy, sao thằng nhóc này lại có trí tưởng tượng bay xa đến thế?

Lumian tiếc nuối đành cải biến chủ đề: "Nếu là thông qua trao đổi dịch thể mà mang thai, thế còn cái thứ giống tổ chim trong bụng anh là như nào?"

"Sao cậu biết? Cậu thấy khi nào?" Louis Lund kinh ngạc hỏi lại.

"Lát nữa sẽ nói cho anh." Lumian nói dối không chớp mắt.

Trên mặt Louis Lund hiện rõ sự bối rối, gã lẩm bẩm nói: "Nó được dựng dục cùng với đứa bé, lấy trái cây làm ví dụ, nó là lớp biểu bì, thai nhi là thịt quả, chúng nguyên bản là một thể, thẳng đến khi chín mọng thì tách ra."

"Nghe thực thần kỳ, cái ‘tổ chim’ kia dường như rất giàu linh tính, có thể dùng trong lĩnh vực thần bí học không?" Lumian cố ý lan man, để cho đối phương không nắm được điều cậu muốn hỏi là gì.

"Nó là thành phần quan trọng để chế tạo một loại thuốc chữa trị nào đó." Louis Lund thao thao bất tuyệt, "Cũng có nhiều công dục khác, ví dụ như, cải thiện trạng thái da cơ thể của con người, cung cấp lực lượng cho pháp thuật..."

Chờ hắn nói xong, Lumian như không chút để ý cảm thán một câu: "Đứa con đầu lòng của anh đã chết khi lão cha xứ tập kích lâu đài?”

"Đúng vậy, nó vẫn còn quá nhỏ." Louis Lund thương xót cho sinh mệnh đã mất đi, "Lúc ấy lão linh mục dẫn theo nhiều người, chúng tôi không ngừng bại lui, lúc đó còn chết mất không ít ‘Người Làm Vườn’ với ‘Tà Thuật Sư’, may mắn là phu nhân kịp trở về, nếu không chúng tôi cũng trốn không thoát, hic, những đứa bé kia đều bị giết hết rồi."

"Lão linh mục dẫn theo bao nhiêu người?" Lumian kìm nén mối quan tâm trong lòng, làm bộ hỏi chuyện phiếm.

Louis Lund hồi ức một chút rồi nói:

"Lão linh mục dẫn theo bao nhiêu người?" Lumian kiềm chế sự quan tâm trong lòng, thuận miệng như nói chuyện hỏi.

Louis Lund cố gắng nhớ lại một chút rồi nói:

"Trong số đó có đám người chăn cừu Pierre Berry, Niort Best, một số thì là tình nhân của lão linh mục: Sybil Berry, Madonna Bénet, Philippa Guillaume vân vân, còn lại là Pons Bénet cùng đám đàn em của hắn. Chúng tôi đã xử lý một số tên trong đó, bao gồm cả gã Niort Best khá đáng gờm kia…"

Ở trong giấc mơ của mình, Niort Best là bị ba con cừu giết chết... Thực tế là tử trận trong cuộc tập kích bất ngờ vào lâu đài quan hành chính? Louis Lund nói trong đám người đó không có mình. Nói cách khác, cảnh chiến đấu mà mình thấy đến từ mảnh vỡ linh hồn nào đó trong cơ thể? Cho nên, chúng không đầy đủ và không thể hiện ra toàn bộ tràng cảnh người tham dự lúc đấy... Lumian cảm thấy hơi nhẹ nhõm, cậu mỉm cười hỏi:

"Phu nhân Pualis lúc ấy đã đi đâu?”

Bình luận truyện

    Chương 95 : Hỏi thăm

    Người đăng: Nguyễn Văn Nam

    Lợi dụng lực rơi của Louis Lund, Lumian nhẹ nhàng đáp vào vị trí của xa phu.

    Lúc này, Franca đã nhanh chóng thế chỗ của Louis Lund, cô ghì chặt dây cương, dừng xe ngựa lại ở ven đường nơi không có ánh đèn chiếu vào.

    Hai người phối hợp cực kỳ ăn ý trong một tình huống không có trao đổi trước vừa rồi, một người chủ công chính diện, một người đánh lén sau lưng, chỉ mất có vài giây đã chế ngự được Louis Lund, một phi phàm giả tương đương với danh sách 8.

    "Đưa hắn vào trong toa xe." Franca thể hiện mình khá có kinh nghiệm trong những chuyện như này, cô biết rõ chuyện tiếp theo cần phải xử lý như nào.

    Lumian không có phản đối, cậu vác lên Louis Lund và đưa gã vào trong toa xe ngựa bốn bánh cho thuê.

    Franca theo ngay sau cậu, tiện tay đóng cửa xe lại. Sau đó, cô nhanh chóng cởi bỏ mũ trùm và áo choàng đen, như thể định đổi một bộ váy ngủ thoải mái trước khi về nhà.

    Vừa cởi được một nửa, Franca nhận thấy Lumian đang ném cho mình ánh nhìn nghi ngờ, cô lúng túng nói: "Quay lại."

    Lumian đại khái cũng đoán được Franca định làm cái gì, cậu nhanh xoay chóng người nhìn phía ngoài cửa sổ, để cho cô nàng có chút sự riêng tư.

    Thanh âm xoạt xoạt phát ra hơn 1 phút sau lưng cậu.

    "Được rồi." Giọng nói thanh tịnh như nước của Franca truyền vào tai Lumian.

    Vì trầ của toa xe ngựa không được cao lắm nên khoảng chừng 1m8 như Lumian phải hơi khom người xuống để quay lại.

    Franca lúc này đã mặc vào áo ghi lê đỏ, cổ đánh cà vạt trắng, khoác một bộ lễ phục màu lam có hàng cúc vàng và trên tay cầm mũ sáp cùng roi ngựa.

    Phục trang phối hợp với chiếc mũi thẳng thanh tú, làn mi dài hơi nâu nâu, đôi môi đỏ mọng cùng đôi mắt như sáng ngời như hồ của cô toát lên một vẻ đẹp hơi kỳ quặc, hoang đường.

    "Nhanh đấy." Lumian nhìn Franca vừa mới ‘lên chức’ thành xa phu của công ty xe ngựa đế quốc, tiện khen một câu.

    "Tác phong phải chuyên nghiệp! Mà mỗi tội mấy cái cúc này làm cho tôi mất thời gian hơn." Franca một bên lẩm bẩm một bên vừa nhét mái tóc nâu sẫm vào bên trong mũ sáp.

    Hoàn thành xong ngụy trang, cô lấy ra một cây bút vẽ chân mày cùng những vật dụng khác được mang theo bên người, nhanh chóng làm một cái trang điểm đơn giản, để cho da mặt tối hơn, chân mày lộn xộn, khiến cho người ngoài có liếc qua cũng chỉ thấy một người đàn ông với vẻ ngoài bình thường, không gây thu hút ánh nhìn người khác tại nơi đường ánh trăng và đèn đường chiếu xuống này.

    "Tôi làm xa phu, cậu tra hỏi." Franca mở cửa xe, nhảy xuống và chuyển đến chỗ mà Louis Lund vừa ngồi.

    Ngay sau đó, cô nắm dây cương rồi điều khiển con ngựa từ từ di chuyển.

    Cảm giác được cỗ xe ngựa cho thuê đang di chuyển từ từ, Lumian đỡ Louis Lund đến chỗ ghế đối diện, cậu lấy ra bình ‘thuốc nói thật’ từ chỗ tên biến thái Hedsey, dốc cho gã một phần ba bình.

    Khi thuốc bắt đầu ngấm, Lumian cố kiềm lại ý định dùng con dao bạc nghi thức để đánh thức mục tiêu. Thay vào đó, cậu chọc vào vùng giữa sống mũi và môi, nhổ tóc của gã rồi dí vào lỗ mũi v.v.., để cho cái người đang hôn mê này tỉnh lại từng chút một.

    Trong suốt quá trình này, cậu không có bẻ khớp xương cũng không trói chặt tay chân đối phương, cố gắng bày ra thái độ hữu hảo để nói chuyện với nhau.

    Hắt xì!

    Louis Lund hắt xì một cái, gã chợt tỉnh lại.

    Y có chút mờ mịt nhìn về phía đối diện, chỉ nhìn thấy một Lumian đang nở nụ cười, nhàn nhã ngồi ở đó.

    "Ngươi!" Louis Lund sợ hãi cả kinh, nhớ lại vừa mới xảy ra chuyện gì.

    "Không cần khẩn trương." Lumian cười ép tay phải xuống, "Nếu tôi có ý định hãm hại thì giờ anh đã thành thức ăn cho chó rồi."

    Phản ứng đầu tiên của Louis Lund là lập tức dùng năng lực để đào thoát, nhưng y chợt nhớ lại việc mình bị đánh lén từ sau lưng, gã lại cẩn thận nhìn ra bên ngoài cửa sổ xe ngựa.

    Ánh sáng xa xa hòa vào bóng tối chung quanh, vang lên âm thanh của tiếng bánh xe và vó ngựa trên mặt đường yên tĩnh.

    "Cậu muốn, muốn làm gì?" Louis Lund không tiếp tục mạo hiểm, trầm giọng hỏi.

    Theo gã thấy, Lumian chưa dùng thủ đoạn gì để khống chế mình, chứng tỏ hắn có đủ tự tin để khiến mình trốn không thoát. Đối phương có thể sẽ chủ quan, để cho mình có cơ hội lợi dụng, nhưng cái này tuyệt sẽ không xuất hiện trong chiến đấu chính diện.

    Mà trợ thủ của hắn có thể tập kích từ sau lưng mà mình không hề hay biết, thực lực khó lường!

    Lumian nở nụ cười: "Tôi chỉ muốn gặp lại người bạn cũ.”

    Louis Lund, bị lột đến chỉ còn áo trong cùng quần đùi, bình tĩnh nói:

    "Cậu không còn uy hiếp được tôi nữa. Phu nhân đã biết về những lỗi lầm của tôi trong quá khứ, bà ấy cũng đã tha thứ cho tôi rồi."

    Vậy là mình thật nắm được điểm yếu của gã à? Lumian hơi bối rối.

    Từ hồi ức trong mơ, cậu phát hiện Louis Lund vụng trộm với một người phụ nữ trong làng, lén lút bán đi đồ sưu tầm của quan hành chính nhằm đe doạ hắn, thu được tin tức phu nhân Pualis có qua lại với lão linh mục.

    Ngẫm lại, những cái này cũng chưa chắc là thật.

    Nếu lão cha xứ thật muốn lên giường với phu nhân Pualis, thì không lý nào lại không tin vào vị Tà Thần đại biểu cho sự Bội Thu kia, không lý nào lại không đẻ ra vài đứa trẻ.

    Lumian nghi ngờ rằng giấc mơ của cậu đã hồng phấn hoá hai cái phe phái âm thầm đối đầu nhau này. Dù sao thì bản thân hai người lão linh mục và phu nhân Pualis đều có cả dàn tình nhân, rất dễ để cho tiềm thức sinh ra liên tưởng.

    Mà chuyện Louis Lund yêu đương vụng trộm với một nữ nhân, bán đồ của quan hành chính mà so với mấy bí mật trong lâu đài của phu nhân Pualis thì quá là sạch sẽ, bình thường như ngày ăn 3 bữa vậy, không có lý nào y sẽ bị uy hiếp chỉ bởi vậy.

    Thế nhưng hiện tại Louis Lund lại nói rằng hắn thật sự phạm sai lầm và còn từng bị mình uy hiếp!

    "Phải không?" Lumian khôi phục trạng thái ‘Vua Chơi Khăm’ của làng Cordu, "Rõ là tôi đang giúp anh giấu diếm sai lầm đã phạm phải, sao lại gọi là uy hiếp anh chứ?"

    Louis Lund tức đến phát cười: "Cậu là thằng vô liêm sỉ nhất mà tôi từng gặp.

    ”Tôi biết là cậu đã phát hiện được chút dị thường lúc đó và muốn tìm ra căn nguyên vấn đề, nhưng cậu thật đã uy hiếp tôi và moi ra một ít thông tin về phu nhân.

    "Tuy khi đó tôi đã định phản bội phu nhân và nhờ tên linh mục trợ giúp, nhưng đó là do tôi chưa hiểu được sự vĩ đại của mẹ, vẫn đang là tín đồ giả của thần Mặt Trời Rực Chói Vĩnh Hằng, mà hiện tại, sinh mệnh của tôi là đến từ mẹ, tương lai của tôi đều thuộc về mẹ."

    Thì ra là như thế... cảm tạ "Thuốc nói thật", lời nên nói hay không nên nói cứ tuôn ra như suối, mình chả cần phải vắt óc tìm đường khơi chuyện…

    Ở trong hiện thực, mình cũng đã nhận ra những sự cổ quái trong thôn, sau đó bắt tay vào làm một ít điều tra? Lumian hài lòng gật gật đầu, cười nói: "Anh bắt đầu nhận ra sự vĩ đại của đức mẹ từ khi nào? Từ khi hạ sinh đứa bé kia à?"

    "Sao cậu lại biết?" Mặt Louis Lund biến sắc, thiếu chút nữa là đứng lên cụng đầu vào trần xe, "Sao cậu biết là tôi đã từng sinh đứa bé?"

    Hửm... lúc đám người cha xứ tập kích tòa lâu đài của quan hành chính không có mình sao? Nếu không Louis Lund sẽ không hỏi như vậy.

    Lumian trong lòng vui vẻ, cậu bắn một câu đùa: "Nãy lột quần áo anh ra thì thấy trên bụng có vết rạn cùng vết sinh mổ đấy."

    "Không thể nào!" Louis Lund kịch liệt phản bác, "Phu nhân đã tiêu trừ hết đi rồi!"

    Lumian thuận thế chuyển hướng chủ đề vừa rồi, tò mò hỏi: "Tôi muốn biết là làm sao phu nhân Pualis có thể khiến anh mang thai?"

    Louis Lund vốn không muốn trả lời những gã không khống chế được ý muốn tiết lộ của bản thân: "Mặc kệ là nam hay là nữ, chỉ cần trong lúc quan hệ thân mật có trao đổi dịch thể thì sẽ mang thai tuỳ theo ý muốn của bà ấy.”

    Là như vậy... Lumian lặng yên thở phào. Trước đó cậu lo lắng nhất là phu nhân Pualis có thể dùng năng lực phi phàm để khiến mình mang thai từ xa.

    "Nam nữ đều có thể, vậy động vật thì sao?" Lumian truy hỏi một câu.

    Louis Lund có chút ngẩn ra, cách vài giây mới nói: "Hẳn là cũng có thể."

    "Thế còn thực vật? Tảng đá thì sao?" Lumian rất có tinh thần học hỏi.

    "Chịu, tôi không biết" Louis Lund không thể đưa ra đáp án chuẩn xác.

    Đến phu nhân còn chưa từng nghĩ qua mấy chuyện như vậy, sao thằng nhóc này lại có trí tưởng tượng bay xa đến thế?

    Lumian tiếc nuối đành cải biến chủ đề: "Nếu là thông qua trao đổi dịch thể mà mang thai, thế còn cái thứ giống tổ chim trong bụng anh là như nào?"

    "Sao cậu biết? Cậu thấy khi nào?" Louis Lund kinh ngạc hỏi lại.

    "Lát nữa sẽ nói cho anh." Lumian nói dối không chớp mắt.

    Trên mặt Louis Lund hiện rõ sự bối rối, gã lẩm bẩm nói: "Nó được dựng dục cùng với đứa bé, lấy trái cây làm ví dụ, nó là lớp biểu bì, thai nhi là thịt quả, chúng nguyên bản là một thể, thẳng đến khi chín mọng thì tách ra."

    "Nghe thực thần kỳ, cái ‘tổ chim’ kia dường như rất giàu linh tính, có thể dùng trong lĩnh vực thần bí học không?" Lumian cố ý lan man, để cho đối phương không nắm được điều cậu muốn hỏi là gì.

    "Nó là thành phần quan trọng để chế tạo một loại thuốc chữa trị nào đó." Louis Lund thao thao bất tuyệt, "Cũng có nhiều công dục khác, ví dụ như, cải thiện trạng thái da cơ thể của con người, cung cấp lực lượng cho pháp thuật..."

    Chờ hắn nói xong, Lumian như không chút để ý cảm thán một câu: "Đứa con đầu lòng của anh đã chết khi lão cha xứ tập kích lâu đài?”

    "Đúng vậy, nó vẫn còn quá nhỏ." Louis Lund thương xót cho sinh mệnh đã mất đi, "Lúc ấy lão linh mục dẫn theo nhiều người, chúng tôi không ngừng bại lui, lúc đó còn chết mất không ít ‘Người Làm Vườn’ với ‘Tà Thuật Sư’, may mắn là phu nhân kịp trở về, nếu không chúng tôi cũng trốn không thoát, hic, những đứa bé kia đều bị giết hết rồi."

    "Lão linh mục dẫn theo bao nhiêu người?" Lumian kìm nén mối quan tâm trong lòng, làm bộ hỏi chuyện phiếm.

    Louis Lund hồi ức một chút rồi nói:

    "Lão linh mục dẫn theo bao nhiêu người?" Lumian kiềm chế sự quan tâm trong lòng, thuận miệng như nói chuyện hỏi.

    Louis Lund cố gắng nhớ lại một chút rồi nói:

    "Trong số đó có đám người chăn cừu Pierre Berry, Niort Best, một số thì là tình nhân của lão linh mục: Sybil Berry, Madonna Bénet, Philippa Guillaume vân vân, còn lại là Pons Bénet cùng đám đàn em của hắn. Chúng tôi đã xử lý một số tên trong đó, bao gồm cả gã Niort Best khá đáng gờm kia…"

    Ở trong giấc mơ của mình, Niort Best là bị ba con cừu giết chết... Thực tế là tử trận trong cuộc tập kích bất ngờ vào lâu đài quan hành chính? Louis Lund nói trong đám người đó không có mình. Nói cách khác, cảnh chiến đấu mà mình thấy đến từ mảnh vỡ linh hồn nào đó trong cơ thể? Cho nên, chúng không đầy đủ và không thể hiện ra toàn bộ tràng cảnh người tham dự lúc đấy... Lumian cảm thấy hơi nhẹ nhõm, cậu mỉm cười hỏi:

    "Phu nhân Pualis lúc ấy đã đi đâu?”