[Dịch] Linh Cảnh Hành Giả

Chương 99 : Nguyên Thủy Thiên Tôn ngoài ý muốn bỏ mình

Người đăng: polonez

Ngày đăng: 19:12 08-09-2022

  • Tuỳ chỉnh
    Theme
    Font chữ
    PalatinoTimesArialGeorgia
    Cỡ chữ
    A- 26A+
    Màn hình
    - 900 +
Chương 99 : Nguyên Thủy Thiên Tôn ngoài ý muốn bỏ mình
Chương 99: Nguyên Thủy Thiên Tôn ngoài ý muốn bỏ mình
[Dịch: Polonez]

Chênh lệch giữa Thánh giả với Thánh giả không nhỏ nha. Trong bụng Trương Nguyên Thanh lại than thở thêm một lần.

Ngày đó ở Cục an ninh khu Phụng Hóa, Phó Thanh Dương chỉ một kiếm đâm Bàng chấp sự bị thương, hắn đã cảm thán như vậy, thế nhưng lần đó tất cả mọi người chỉ một chút là dừng chứ không phải là đánh nhau chết sống. Nguyên lai cứ tưởng đến thời điểm liều mạng thật sự, có lẽ Bàng chấp sự có thể đấu một trận với Phó Thanh Dương, không ngờ hắn chỉ nhảy nhót được mấy cái.

Trương Nguyên Thanh đi vào sân thượng, chân đạp lên vết máu, màu đen kịt trong mắt bắt đầu phun trào câu thông với Linh thể bên trong người chết. Đúng lúc này hắn cảm giác có người vỗ cánh tay mình một cái, nghiêng đầu sang thì thấy gương mặt cao lãnh của Phó Thanh Dương:

"Đưa trượng Phục Ma cho ta."

"A tốt."

Trương Nguyên Thanh tự nhủ trong lòng thiếu chút nữa quên mất, hắn lấy trượng Phục Ma ra giao cho đối phương, do dự một chút rồi bổ sung:

"Lần này đừng còng tay được không sếp?"

Phó Thanh Dương cao lãnh gật đầu:

"Dù sao cũng chỉ là chuyện trở bàn tay thôi."

"…"

Chẳng muốn nói với ngài nữa!

Trương Nguyên Thanh tiếp tục câu thông Linh thể, qua mười mấy giây mới tụ hợp lại linh thể đang rách nát, rồi triệu hoán nó ra.

Linh thể của Bàng chấp sự có vẻ mặt nghiêm túc, hơi có vẻ đờ đẫn nhưng độ ngưng thực hơn xa tất cả các linh thể mà Trương Nguyên Thanh từng gặp. Không biết Linh thể giai đoạn Thánh giả có thể tăng lên bao nhiêu điểm kinh nghiệm, Trương Nguyên Thanh vừa vui vừa lo. Phó Thanh Dương bên cạnh nói:

"Bàng Vô Địch là Thánh giả cấp 4, thôn phệ linh thể của hắn sẽ khá mạo hiểm bị thần trí thác loạn, nhưng có đạo cụ tịnh hóa ô uế này, nguy hiểm sẽ bị giảm bớt đến mức thấp nhất, mà cái giá phải trả gần như là không."

Ừ, so sánh với cái giá phải trả khi thôn phệ linh thể Thánh giả, điểm mạo hiểm ấy hoàn toàn có thể thừa nhận. Trương Nguyên Thanh gật đầu. Phó Thanh Dương tiếp tục nói:

" Nhưng đạo cụ này không phải là không gì không làm được, cậu phải nhận thức được mức độ ở chỗ nào, cấp 4 hợp pháp là cực hạn mà cậu có thể thừa nhận, còn linh thể của chức nghiệp tà ác, Thần Dạ Du cấp 4 cùng với chức nghiệp hợp pháp cấp 5 thì không nên đụng. "

Trương Nguyên Thanh:

"Đụng phải thì sẽ như thế nào?"

Phó Thanh Dương nhìn hắn một cái:

"Sẽ chết."

Trương Nguyên Thanh hít sâu một hơi, nuốt linh thể Bàng chấp sự vào trong miệng, sau một khắc, một luồng thần lực tựa như hồng thủy tinh lôi theo mảnh vỡ ký ức vừa mất trật tự vừa mang đầy tâm tình mặt trái nhảy vào thức hải.

Hắn cảm thấy mình như người đang ngâm trong nước lũ, cố níu chặt nhánh cây bên bờ. Tùy lúc đều có thể bị nước lũ cuốn đi, nghiền thành bụi phấn. Đây là lần Hỏi linh hung hiểm nhất của hắn từ trước đến nay.

Đau khổ chèo chống, không biết qua bao lâu, cuối cùng dòng lũ cũng tan đi, thức hải của Trương Nguyên Thanh ổn định lại, hắn hấp thu mảnh vỡ trí nhớ giống như đói khát.

Trong mông lung, hắn nhìn thấy một gian nhã phòng đốt đàn hương, một bóng người khoác áo choàng đứng ở bên cửa sổ, thanh âm hắn khàn khàn rất khó phân biệt âm sắc:

"Những sự tình mà ngươi hay làm nếu bị Ngũ Hành liên minh điều tra ra, cho dù không bị xử tử, cũng sẽ vào ngục giam đủ chán đến chết. Cho ngươi suy tính, suy tính như thế nào rồi? "

Rồi Trương Nguyên Thanh nghe thấy âm thanh Bàng chấp sự:

"Các ngươi có thể cho ta cái gì? "

"Thiên tư của ngươi rất tốt, vào Ám Dạ Mân Côi nhất định có thể được bồi dưỡng. Chúng ta còn có thể cung cấp tài nguyên và viện trợ cho ngươi lên chức trong nội bộ Ngũ Hành liên minh, mặt khác, chúng ta có thể giúp ngươi thuận lợi thông qua Khám sức khoẻ tổng quát. Đương nhiên, điểm trọng yếu nhất…"

Bóng người bên cửa sổ trầm mặc một chút, chậm rãi nói:

"…Ám Dạ Mân Côi cuối cùng sẽ thống trị tiên cảnh, thủ lĩnh chắc chắn trở thành Thần Dạ Du mạnh nhất thế gian, thay thế cho Thái Nhất Môn chủ."

"Có thể, ta đáp ứng gia nhập Ám Dạ Mân Côi! "

"Rất tốt, về sau ta chính là thượng cấp của ngươi, ngươi có thể gọi ta là Đại hộ pháp."

Hình ảnh biến ảo, vẫn là gian nhã phòng đốt đàn hương đó, bóng người đứng ở bên cửa sổ trầm giọng nói:

"Hắc Vô Thường liên lạc chúng ta, hiện tại hắn đang tiềm phục tại Tùng Hải, thủ lĩnh giao nhiệm vụ bàn bạc cùng hắn cho ta. "

"Cần ta làm gì?" Bàng chấp sự hỏi.

"Mật thiết nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của Ngũ Hành liên minh, sau đó chờ tin tức của ta."

"Được! " Bàng chấp sự do dự một chút, nghi ngờ hỏi:

" Thủ lĩnh cùng Hắc Vô Thường đang bí mật mưu đồ gì vậy?"

Người kia nở nụ cười:

" Ma Quân cùng Quỷ Nhãn Phán Quan chết đi, món đồ vật đó cùng với Sa Đọa Chén Thánh khắc chế lẫn nhau, tạo nên cân đối. Hắc Vô Thường vọng tưởng khống chế Sa Đọa Chén Thánh thì nhất định phải cầu thủ lĩnh chúng ta."

"Món đồ vật đó?"

"Đó là một trong các đạo cụ tối cao của chức nghiệp Thần Dạ Du, là thứ mà Thái Nhất Môn chủ cùng thủ lĩnh vẫn luôn mong nhớ, do Ma Quân khống chế "

---

Trong đêm tối, nước sông đen ngòm đang chảy xuôi. Đây là một cái vòm cầu u ám, bên trong vòm cầu truyền đến một giọng đàn ông trung niên:

"Giết Nguyên Thủy Thiên Tôn, báo thù cho Hoành Hành Vô Kỵ. "

"Quỷ Nhãn Phán Quan đúng là đã chết trong tay Ma Quân, những người ở đó ngoại trừ lão đại, còn có một thằng nhóc, tiên cảnh ID gọi là Thiếu Niên Binh Vương. "

" Ba ngày sau, nếu như ta nhận được tin Nguyên Thủy Thiên Tôn bị giết, vẫn là ở chỗ này, ta sẽ đưa tư liệu của ‘Thiếu Niên Binh Vương’ cho ngươi. "

Tư liệu tư liệu Thiếu Niên Binh Vương ở thế giới hiện thực?

Hỏi linh đến một bước này, cuối cùng Trương Nguyên Thanh cũng chửi cha mắng mẹ trong lòng. Chuyện hắn lo lắng nhất, sợ hãi nhất đã xảy ra, quả nhiên Ám Dạ Mân Côi cũng đang tìm truyền nhân Ma Quân.

Một khi để cho Ám Dạ Mân Côi biết được tin tức thân phận Binh ca, vậy thân phận truyền nhân Ma Quân của hắn sẽ triệt để lộ ra ánh sáng, mà nếu như vậy thì cũng chỉ có thể nói thật với Ngũ Hành liên minh.

Nhưng đến nay hắn vẫn không biết mục đích chân thực mà Thái Nhất Môn cùng Ám Dạ Mân Côi tìm kiếm truyền nhân Ma Quân là gì. May mắn là Ám Dạ Mân Côi cùng Hắc Vô Thường nghi kỵ lẫn nhau, Bàng chấp sự vẫn không tiết lộ tin tức truyền nhân Ma Quân cho Thiên Đạo Bất Công.

Quả thực là đang khiêu vũ trên dây mà. Trương Nguyên Thanh lẩm bẩm trong bụng.

Chẳng qua phải nói, tin tức đạt được lần này quá trọng yếu, nếu vận dụng tốt nói không chừng có thể bắt được Hắc Vô Thường.

Kim quang nóng rực trong suốt sáng lên, chiếu sáng thức hải, tẩy rửa tinh thần, Trương Nguyên Thanh từ trung trạng thái Hỏi linh giãy giụa tỉnh lại.

"Hítttt-hàaaa!"

Hắn phát hiện mình đang nằm trên ghế sa lon, đầu đau nhói như bị kim đâm. Là di chứng của Hỏi linh hay là bị Phó Thanh Dương đánh? Sẽ không bị chảy máu não chứ?

Trương Nguyên Thanh đỡ đầu ngồi dậy.

Ngồi trên ghế salon cách đó mấy bước, giọng nói của Phó Thanh Dương mang theo vẻ chờ mong:

" Có manh mối gì không?"

Trương Nguyên Thanh nhéo nhéo mi tâm, chờ đau đớn giảm bớt rồi nói:

“Thượng cấp của Bàng chấp sự là một Hành Giả tự xưng là ‘Đại Hộ Pháp’, mỗi lần cùng hắn gặp mặt đều khoác áo choàng, hai người bọn họ hẳn là có phương thức liên lạc đặc thù, nhưng tôi không nhìn thấy trong trí nhớ Linh thể, có thể là tan mất theo tử vong, cũng có thể là bị ‘ẩn giấu’."

Hắn lần lượt thuật lại tin tức có được từ “Hỏi linh”, từ tồn tại của đại hộ pháp đến Kiểm tra sức khoẻ tổng quát, nói tiếp đến Ma Quân khống chế lực lượng của Chén Thánh.

Phó Thanh Dương kiên nhẫn nghe, khi biết Ám Dạ Mân Côi có biện pháp tránh khỏi Khám sức khoẻ tổng quát, hắn híp híp mắt.

"Còn gì nữa không?" Phó Thanh Dương hỏi.

Những tin tức này rất trọng yếu, nhưng còn chưa đạt tới sự mong đợi của hắn, ảnh hưởng đối với hành động lùng bắt Hắc Vô Thường không lớn.

Trương Nguyên Thanh nói:

"Tôi đã hiểu tại sao Bàng chấp sự phải giết tôi, trong đêm hôm trước, hắn và tâm phúc của Hắc Vô Thường là ‘Thiên Đạo Bất Công’ từng có tiếp xúc, Thiên Đạo Bất Công yêu cầu hắn giết chết tôi để báo thù cho Hoành Hành Vô Kỵ."

Ánh mắt Phó Thanh Dương lập tức trở nên sáng ngời, đang ngồi đứng phắt dậy, gật đầu nói:

"Rất tốt! Đây chính là đột phá khẩu của chúng ta, chỉ cần bắt được Thiên Đạo Bất Công là khoảng cách với Hắc Vô Thường lại gần thêm một bước. "

Trương Nguyên Thanh hỏi:

" Bách phu trưởng định làm gì?"

Ánh mắt của Phó Thanh Dương rơi vào trên người hắn, khóe môi hơi nhếch lên:

"Lần này làm phiền cậu đi giả chết, cho cậu hai ngày nghỉ, tối ngày mai đến Phó gia vịnh tập hợp. "

Trương Nguyên Thanh tán thưởng:

" Ý kiến hay, Bách phu trưởng quả nhiên cơ trí, vậy còn Bàng chấp sự?"

Tâm tình của Phó Thanh Dương rất tốt:

"Ta sẽ xử lý sạch sẽ, cậu về trước đi."

Trương Nguyên Thanh cáo từ rời đi, sau khi vào thang máy, hắn thở ra một hơi như trút được gánh nặng.

Vừa rồi vòng vo nhiều như vậy, tận lực để tin tức quan trọng nhất lại cuối cùng là vì tiêu hao tâm tình của Phó Thanh Dương, khi hắn nghe được tin ba ngày sau gặp mặt sẽ có một loại cảm giác thỏa mãn, từ đó sẽ bỏ qua một ít chi tiết.

Trương Nguyên Thanh hiểu rất rõ, thật ra sau mỗi lần Hỏi Linh, vị công tử ca này đều quan sát hắn, dùng năng lực trinh sát để phán đoán hắn có nói dối hay không, có giấu diếm gì không.

Đương nhiên, cái này cũng không có vấn đề, đổi vị trí suy nghĩ, nếu là mình thì Trương Nguyên Thanh cũng phải làm như vậy, không phải là không tín nhiệm mà là đối với chuyện trọng yếu thì nhất định phải nắm giữ trong tay.

"Hẳn là Phó Thanh Dương không phát hiện được ta giấu diếm, Linh thể Thánh giả, 10% kinh nghiệm, thật là sảng khoái!"

Trương Nguyên Thanh mừng rỡ cảm nhận những biến hóa khi điểm kinh nghiệm tăng lên. Kỹ năng Dạ Du thời gian ẩn thân cuối cùng đạt tới 30 giây, các năng lực bị động khác cũng tăng lên rõ rệt.

"Lại giết bảy tám Thánh giả, không chừng ta có thể lên tới cấp ba, so với người của Thái Nhất Môn, Phó Thanh Dương vẫn tin tưởng ta hơn. Nếu như có thể bắt được Thiên Đạo Bất Công khẳng định sẽ để ta Hỏi Linh, đến lúc đó lại giấu diếm tin tức của Binh ca. Hy vọng hành động tối mai có thể thuận lợi.”

Ngày hôm sau, tám giờ rưỡi sáng, Quan Nhã lái chiếc xe thể thao màu lam của cô đến đơn vị. Một tay cô xách túi hàng hiệu, một tay mang theo bữa sáng dinh dưỡng ít béo, áo sơ mi trắng, váy màu đen, tất chân dài, kiểu tóc thời thượng đẹp đẽ, khuôn mặt con lai trắng nõn kiều mị.

Mỗi ngày vào sáng sớm, nàng từ trong xe thể thao bước xuống, bên cửa sổ lầu hành chính của cục an ninh sẽ có một thanh niên, một đại thúc xuất hiện, mượn danh nghĩa hút thuốc để thưởng thức nữ thần của ngành Đặc biệt.

Đầu năm nay, nữ nhân có gương mặt xinh đẹp vừa nắm là có một bó to, hơi chỉnh hình nửa vĩnh cửu kiểu Hàn (*làm thẩm mỹ theo phong cách Hàn, nhưng duy trì ngắn hạn), nội tình không kém, đều có thể là mỹ nữ. Nhưng tư thái mê người như vậy vẫn không nhiều, tư thái mê người, khí chất lại tốt, còn lái siêu xe, hiếm lại càng hiếm.

Cửa sổ lầu ba, Trần Nguyên Quân đứng hút thuốc.

" Lão Trần, chú cũng nhìn mỹ nữ?"

Một thành viên trị an trung niên bước lại gần, đốt một điếu thuốc.

Trần Nguyên Quân phun ra một hơi khói xanh, "Không phải."

Hắn tới chính là để hút thuốc. Người trung niên thưởng thức bóng lưng xinh đẹp ở xa xa, chậc chậc nói:

"Nhìn cái mông lắc kìa, ngắm mỹ nữ thì có gì mất mặt đâu, tiểu tử cậu tuổi tác không nhỏ, lại chưa kết hôn, ừ, có phải vì thích người ta hay không?"

Trong cục an ninh, các thanh niên thầm mến "Đồng sự" kia chỗ nào cũng có. Trần Nguyên Quân cười cười không giải thích, cô gái này đúng là xinh đẹp, bất quá thẩm mỹ quan của hắn từ nhỏ đã dì út chiều hư. Con gái dù xinh đẹp mấy cũng rất khó cho hắn cảm giác kinh diễm.

"Nói trở lại, đoạn thời gian gần đây luôn có một người tuổi còn trẻ đi cùng cô ta, cùng tới cùng về, không chừng là bạn trai cô ấy."

Người trung niên nói:

"Sau này có thấy, anh sẽ kêu chú."

---

Văn phòng, Quan Nhã vừa ăn bữa sáng vừa chờ đợi Nguyên Thủy tới. Trong mắt của cô, đồng sự đội hai đều quá nhàm chán, ở chung với Nguyên Thủy càng lâu càng thấy thú vị, thời điểm không có hắn cứ cảm thấy văn phòng trống rỗng.

Mà tiểu tử này phát triển quá nhanh rồi, hơn nửa tháng trước vẫn còn là một tân nhân. Hiện tại đã đồng cấp với cô.

Kỳ thật thiên phú Quan Nhã rất mạnh, đặc biệt là ở phương diện chiến đấu, mà Trinh Sát Thánh giả cảnh vốn trứ danh vì năng lực tác chiến đơn binh. Các trưởng bối Phó gia phi thường coi trọng nàng, bởi vì khi nàng đạt tới Thánh giả cảnh thì thực lực chỉnh thể sẽ tăng vọt.

Nhưng Quan Nhã đối với thăng cấp không có dục vọng quá lớn, nàng ưa thích mỹ thực, ưa thích mua sắm, ưa thích xem kịch, ưa thích sơn móng tay, ưa thích lái xe. Chỉ là không thích thăng cấp.

Cá ướp muối vài năm, trưởng bối Phó gia đành buông tha cho nàng, mẫu thân cũng muốn đuổi đi cô con gái xinh đẹp này đi liên hôn. Quan Nhã bỏ chạy đến chỗ biểu đệ tìm kiếm che chở. Tuy vậy, nàng vẫn là không muốn thăng cấp.

"Ai, đẳng cấp càng cách xa, về sau càng khó chơi cùng nhau, không thể làm cá ướp muối nữa, phải cố gắng, tháng sau thăng 3 cấp mới được!"

Quan Nhã ăn bữa sáng nhạt nhẽo, nghĩ thầm. Nàng vừa ăn vừa mở điện thoại, đăng nhập diễn đàn quan phương. Một cái topic Hot đánh dấu đỏ hấp dẫn chú ý của nàng:

#Đội hai khu Khang Dương, Thần Dạ Du Nguyên Thủy Thiên Tôn bỏ mình ngoài ý muốn #

--------

Sáng sớm, ánh mặt trời sáng lạn. Tại một công viên, một người mặc áo khoác mũ trùm đầu đang ngồi trên ghế dài, hắn đeo khẩu trang cùng kính râm, che mặt rất kín.

" Leng keng!"

Âm báo tin nhắn vang lên. Hắn lấy điện thoại di động ra xem tin tức.

"Đội hai khu Khang Dương, Nguyên Thủy Thiên Tôn đã chết, diễn đàn quan phương, Ngũ Hành liên minh có chủ đề, người post bài tự xưng là nghe được tin tức từ chỗ Thần Dạ Du Viên Đình, người đó nổi danh miệng rộng, nhưng nói gì cũng có độ chân thực rất cao.”

" Ta sẽ duy trì chú ý, tiến hành xác nhận."

Đính kèm là một Screenshots.

Đây là tin tức của tuyến nhân gởi tới, là một Vu Cổ Sư thực lực không tầm thường, Thiên Đạo Bất Công có mạng lưới nhân mạch của chính mình. Ngày đó sau khi liên lạc cùng thành viên Ám Dạ Mân Côi, hắn liền yêu cầu tuyến nhân của mình mật thiết chú ý những động thái trên diễn đàn Ngũ Hành liên minh.

Thiên Đạo Bất Công cười nhạo một tiếng, tắt di động, cắm hai tay vào túi, cúi đầu rời khỏi công viên.

Bình luận truyện

    Chương 99 : Nguyên Thủy Thiên Tôn ngoài ý muốn bỏ mình

    Người đăng: polonez

    Chương 99: Nguyên Thủy Thiên Tôn ngoài ý muốn bỏ mình
    [Dịch: Polonez]

    Chênh lệch giữa Thánh giả với Thánh giả không nhỏ nha. Trong bụng Trương Nguyên Thanh lại than thở thêm một lần.

    Ngày đó ở Cục an ninh khu Phụng Hóa, Phó Thanh Dương chỉ một kiếm đâm Bàng chấp sự bị thương, hắn đã cảm thán như vậy, thế nhưng lần đó tất cả mọi người chỉ một chút là dừng chứ không phải là đánh nhau chết sống. Nguyên lai cứ tưởng đến thời điểm liều mạng thật sự, có lẽ Bàng chấp sự có thể đấu một trận với Phó Thanh Dương, không ngờ hắn chỉ nhảy nhót được mấy cái.

    Trương Nguyên Thanh đi vào sân thượng, chân đạp lên vết máu, màu đen kịt trong mắt bắt đầu phun trào câu thông với Linh thể bên trong người chết. Đúng lúc này hắn cảm giác có người vỗ cánh tay mình một cái, nghiêng đầu sang thì thấy gương mặt cao lãnh của Phó Thanh Dương:

    "Đưa trượng Phục Ma cho ta."

    "A tốt."

    Trương Nguyên Thanh tự nhủ trong lòng thiếu chút nữa quên mất, hắn lấy trượng Phục Ma ra giao cho đối phương, do dự một chút rồi bổ sung:

    "Lần này đừng còng tay được không sếp?"

    Phó Thanh Dương cao lãnh gật đầu:

    "Dù sao cũng chỉ là chuyện trở bàn tay thôi."

    "…"

    Chẳng muốn nói với ngài nữa!

    Trương Nguyên Thanh tiếp tục câu thông Linh thể, qua mười mấy giây mới tụ hợp lại linh thể đang rách nát, rồi triệu hoán nó ra.

    Linh thể của Bàng chấp sự có vẻ mặt nghiêm túc, hơi có vẻ đờ đẫn nhưng độ ngưng thực hơn xa tất cả các linh thể mà Trương Nguyên Thanh từng gặp. Không biết Linh thể giai đoạn Thánh giả có thể tăng lên bao nhiêu điểm kinh nghiệm, Trương Nguyên Thanh vừa vui vừa lo. Phó Thanh Dương bên cạnh nói:

    "Bàng Vô Địch là Thánh giả cấp 4, thôn phệ linh thể của hắn sẽ khá mạo hiểm bị thần trí thác loạn, nhưng có đạo cụ tịnh hóa ô uế này, nguy hiểm sẽ bị giảm bớt đến mức thấp nhất, mà cái giá phải trả gần như là không."

    Ừ, so sánh với cái giá phải trả khi thôn phệ linh thể Thánh giả, điểm mạo hiểm ấy hoàn toàn có thể thừa nhận. Trương Nguyên Thanh gật đầu. Phó Thanh Dương tiếp tục nói:

    " Nhưng đạo cụ này không phải là không gì không làm được, cậu phải nhận thức được mức độ ở chỗ nào, cấp 4 hợp pháp là cực hạn mà cậu có thể thừa nhận, còn linh thể của chức nghiệp tà ác, Thần Dạ Du cấp 4 cùng với chức nghiệp hợp pháp cấp 5 thì không nên đụng. "

    Trương Nguyên Thanh:

    "Đụng phải thì sẽ như thế nào?"

    Phó Thanh Dương nhìn hắn một cái:

    "Sẽ chết."

    Trương Nguyên Thanh hít sâu một hơi, nuốt linh thể Bàng chấp sự vào trong miệng, sau một khắc, một luồng thần lực tựa như hồng thủy tinh lôi theo mảnh vỡ ký ức vừa mất trật tự vừa mang đầy tâm tình mặt trái nhảy vào thức hải.

    Hắn cảm thấy mình như người đang ngâm trong nước lũ, cố níu chặt nhánh cây bên bờ. Tùy lúc đều có thể bị nước lũ cuốn đi, nghiền thành bụi phấn. Đây là lần Hỏi linh hung hiểm nhất của hắn từ trước đến nay.

    Đau khổ chèo chống, không biết qua bao lâu, cuối cùng dòng lũ cũng tan đi, thức hải của Trương Nguyên Thanh ổn định lại, hắn hấp thu mảnh vỡ trí nhớ giống như đói khát.

    Trong mông lung, hắn nhìn thấy một gian nhã phòng đốt đàn hương, một bóng người khoác áo choàng đứng ở bên cửa sổ, thanh âm hắn khàn khàn rất khó phân biệt âm sắc:

    "Những sự tình mà ngươi hay làm nếu bị Ngũ Hành liên minh điều tra ra, cho dù không bị xử tử, cũng sẽ vào ngục giam đủ chán đến chết. Cho ngươi suy tính, suy tính như thế nào rồi? "

    Rồi Trương Nguyên Thanh nghe thấy âm thanh Bàng chấp sự:

    "Các ngươi có thể cho ta cái gì? "

    "Thiên tư của ngươi rất tốt, vào Ám Dạ Mân Côi nhất định có thể được bồi dưỡng. Chúng ta còn có thể cung cấp tài nguyên và viện trợ cho ngươi lên chức trong nội bộ Ngũ Hành liên minh, mặt khác, chúng ta có thể giúp ngươi thuận lợi thông qua Khám sức khoẻ tổng quát. Đương nhiên, điểm trọng yếu nhất…"

    Bóng người bên cửa sổ trầm mặc một chút, chậm rãi nói:

    "…Ám Dạ Mân Côi cuối cùng sẽ thống trị tiên cảnh, thủ lĩnh chắc chắn trở thành Thần Dạ Du mạnh nhất thế gian, thay thế cho Thái Nhất Môn chủ."

    "Có thể, ta đáp ứng gia nhập Ám Dạ Mân Côi! "

    "Rất tốt, về sau ta chính là thượng cấp của ngươi, ngươi có thể gọi ta là Đại hộ pháp."

    Hình ảnh biến ảo, vẫn là gian nhã phòng đốt đàn hương đó, bóng người đứng ở bên cửa sổ trầm giọng nói:

    "Hắc Vô Thường liên lạc chúng ta, hiện tại hắn đang tiềm phục tại Tùng Hải, thủ lĩnh giao nhiệm vụ bàn bạc cùng hắn cho ta. "

    "Cần ta làm gì?" Bàng chấp sự hỏi.

    "Mật thiết nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của Ngũ Hành liên minh, sau đó chờ tin tức của ta."

    "Được! " Bàng chấp sự do dự một chút, nghi ngờ hỏi:

    " Thủ lĩnh cùng Hắc Vô Thường đang bí mật mưu đồ gì vậy?"

    Người kia nở nụ cười:

    " Ma Quân cùng Quỷ Nhãn Phán Quan chết đi, món đồ vật đó cùng với Sa Đọa Chén Thánh khắc chế lẫn nhau, tạo nên cân đối. Hắc Vô Thường vọng tưởng khống chế Sa Đọa Chén Thánh thì nhất định phải cầu thủ lĩnh chúng ta."

    "Món đồ vật đó?"

    "Đó là một trong các đạo cụ tối cao của chức nghiệp Thần Dạ Du, là thứ mà Thái Nhất Môn chủ cùng thủ lĩnh vẫn luôn mong nhớ, do Ma Quân khống chế "

    ---

    Trong đêm tối, nước sông đen ngòm đang chảy xuôi. Đây là một cái vòm cầu u ám, bên trong vòm cầu truyền đến một giọng đàn ông trung niên:

    "Giết Nguyên Thủy Thiên Tôn, báo thù cho Hoành Hành Vô Kỵ. "

    "Quỷ Nhãn Phán Quan đúng là đã chết trong tay Ma Quân, những người ở đó ngoại trừ lão đại, còn có một thằng nhóc, tiên cảnh ID gọi là Thiếu Niên Binh Vương. "

    " Ba ngày sau, nếu như ta nhận được tin Nguyên Thủy Thiên Tôn bị giết, vẫn là ở chỗ này, ta sẽ đưa tư liệu của ‘Thiếu Niên Binh Vương’ cho ngươi. "

    Tư liệu tư liệu Thiếu Niên Binh Vương ở thế giới hiện thực?

    Hỏi linh đến một bước này, cuối cùng Trương Nguyên Thanh cũng chửi cha mắng mẹ trong lòng. Chuyện hắn lo lắng nhất, sợ hãi nhất đã xảy ra, quả nhiên Ám Dạ Mân Côi cũng đang tìm truyền nhân Ma Quân.

    Một khi để cho Ám Dạ Mân Côi biết được tin tức thân phận Binh ca, vậy thân phận truyền nhân Ma Quân của hắn sẽ triệt để lộ ra ánh sáng, mà nếu như vậy thì cũng chỉ có thể nói thật với Ngũ Hành liên minh.

    Nhưng đến nay hắn vẫn không biết mục đích chân thực mà Thái Nhất Môn cùng Ám Dạ Mân Côi tìm kiếm truyền nhân Ma Quân là gì. May mắn là Ám Dạ Mân Côi cùng Hắc Vô Thường nghi kỵ lẫn nhau, Bàng chấp sự vẫn không tiết lộ tin tức truyền nhân Ma Quân cho Thiên Đạo Bất Công.

    Quả thực là đang khiêu vũ trên dây mà. Trương Nguyên Thanh lẩm bẩm trong bụng.

    Chẳng qua phải nói, tin tức đạt được lần này quá trọng yếu, nếu vận dụng tốt nói không chừng có thể bắt được Hắc Vô Thường.

    Kim quang nóng rực trong suốt sáng lên, chiếu sáng thức hải, tẩy rửa tinh thần, Trương Nguyên Thanh từ trung trạng thái Hỏi linh giãy giụa tỉnh lại.

    "Hítttt-hàaaa!"

    Hắn phát hiện mình đang nằm trên ghế sa lon, đầu đau nhói như bị kim đâm. Là di chứng của Hỏi linh hay là bị Phó Thanh Dương đánh? Sẽ không bị chảy máu não chứ?

    Trương Nguyên Thanh đỡ đầu ngồi dậy.

    Ngồi trên ghế salon cách đó mấy bước, giọng nói của Phó Thanh Dương mang theo vẻ chờ mong:

    " Có manh mối gì không?"

    Trương Nguyên Thanh nhéo nhéo mi tâm, chờ đau đớn giảm bớt rồi nói:

    “Thượng cấp của Bàng chấp sự là một Hành Giả tự xưng là ‘Đại Hộ Pháp’, mỗi lần cùng hắn gặp mặt đều khoác áo choàng, hai người bọn họ hẳn là có phương thức liên lạc đặc thù, nhưng tôi không nhìn thấy trong trí nhớ Linh thể, có thể là tan mất theo tử vong, cũng có thể là bị ‘ẩn giấu’."

    Hắn lần lượt thuật lại tin tức có được từ “Hỏi linh”, từ tồn tại của đại hộ pháp đến Kiểm tra sức khoẻ tổng quát, nói tiếp đến Ma Quân khống chế lực lượng của Chén Thánh.

    Phó Thanh Dương kiên nhẫn nghe, khi biết Ám Dạ Mân Côi có biện pháp tránh khỏi Khám sức khoẻ tổng quát, hắn híp híp mắt.

    "Còn gì nữa không?" Phó Thanh Dương hỏi.

    Những tin tức này rất trọng yếu, nhưng còn chưa đạt tới sự mong đợi của hắn, ảnh hưởng đối với hành động lùng bắt Hắc Vô Thường không lớn.

    Trương Nguyên Thanh nói:

    "Tôi đã hiểu tại sao Bàng chấp sự phải giết tôi, trong đêm hôm trước, hắn và tâm phúc của Hắc Vô Thường là ‘Thiên Đạo Bất Công’ từng có tiếp xúc, Thiên Đạo Bất Công yêu cầu hắn giết chết tôi để báo thù cho Hoành Hành Vô Kỵ."

    Ánh mắt Phó Thanh Dương lập tức trở nên sáng ngời, đang ngồi đứng phắt dậy, gật đầu nói:

    "Rất tốt! Đây chính là đột phá khẩu của chúng ta, chỉ cần bắt được Thiên Đạo Bất Công là khoảng cách với Hắc Vô Thường lại gần thêm một bước. "

    Trương Nguyên Thanh hỏi:

    " Bách phu trưởng định làm gì?"

    Ánh mắt của Phó Thanh Dương rơi vào trên người hắn, khóe môi hơi nhếch lên:

    "Lần này làm phiền cậu đi giả chết, cho cậu hai ngày nghỉ, tối ngày mai đến Phó gia vịnh tập hợp. "

    Trương Nguyên Thanh tán thưởng:

    " Ý kiến hay, Bách phu trưởng quả nhiên cơ trí, vậy còn Bàng chấp sự?"

    Tâm tình của Phó Thanh Dương rất tốt:

    "Ta sẽ xử lý sạch sẽ, cậu về trước đi."

    Trương Nguyên Thanh cáo từ rời đi, sau khi vào thang máy, hắn thở ra một hơi như trút được gánh nặng.

    Vừa rồi vòng vo nhiều như vậy, tận lực để tin tức quan trọng nhất lại cuối cùng là vì tiêu hao tâm tình của Phó Thanh Dương, khi hắn nghe được tin ba ngày sau gặp mặt sẽ có một loại cảm giác thỏa mãn, từ đó sẽ bỏ qua một ít chi tiết.

    Trương Nguyên Thanh hiểu rất rõ, thật ra sau mỗi lần Hỏi Linh, vị công tử ca này đều quan sát hắn, dùng năng lực trinh sát để phán đoán hắn có nói dối hay không, có giấu diếm gì không.

    Đương nhiên, cái này cũng không có vấn đề, đổi vị trí suy nghĩ, nếu là mình thì Trương Nguyên Thanh cũng phải làm như vậy, không phải là không tín nhiệm mà là đối với chuyện trọng yếu thì nhất định phải nắm giữ trong tay.

    "Hẳn là Phó Thanh Dương không phát hiện được ta giấu diếm, Linh thể Thánh giả, 10% kinh nghiệm, thật là sảng khoái!"

    Trương Nguyên Thanh mừng rỡ cảm nhận những biến hóa khi điểm kinh nghiệm tăng lên. Kỹ năng Dạ Du thời gian ẩn thân cuối cùng đạt tới 30 giây, các năng lực bị động khác cũng tăng lên rõ rệt.

    "Lại giết bảy tám Thánh giả, không chừng ta có thể lên tới cấp ba, so với người của Thái Nhất Môn, Phó Thanh Dương vẫn tin tưởng ta hơn. Nếu như có thể bắt được Thiên Đạo Bất Công khẳng định sẽ để ta Hỏi Linh, đến lúc đó lại giấu diếm tin tức của Binh ca. Hy vọng hành động tối mai có thể thuận lợi.”

    Ngày hôm sau, tám giờ rưỡi sáng, Quan Nhã lái chiếc xe thể thao màu lam của cô đến đơn vị. Một tay cô xách túi hàng hiệu, một tay mang theo bữa sáng dinh dưỡng ít béo, áo sơ mi trắng, váy màu đen, tất chân dài, kiểu tóc thời thượng đẹp đẽ, khuôn mặt con lai trắng nõn kiều mị.

    Mỗi ngày vào sáng sớm, nàng từ trong xe thể thao bước xuống, bên cửa sổ lầu hành chính của cục an ninh sẽ có một thanh niên, một đại thúc xuất hiện, mượn danh nghĩa hút thuốc để thưởng thức nữ thần của ngành Đặc biệt.

    Đầu năm nay, nữ nhân có gương mặt xinh đẹp vừa nắm là có một bó to, hơi chỉnh hình nửa vĩnh cửu kiểu Hàn (*làm thẩm mỹ theo phong cách Hàn, nhưng duy trì ngắn hạn), nội tình không kém, đều có thể là mỹ nữ. Nhưng tư thái mê người như vậy vẫn không nhiều, tư thái mê người, khí chất lại tốt, còn lái siêu xe, hiếm lại càng hiếm.

    Cửa sổ lầu ba, Trần Nguyên Quân đứng hút thuốc.

    " Lão Trần, chú cũng nhìn mỹ nữ?"

    Một thành viên trị an trung niên bước lại gần, đốt một điếu thuốc.

    Trần Nguyên Quân phun ra một hơi khói xanh, "Không phải."

    Hắn tới chính là để hút thuốc. Người trung niên thưởng thức bóng lưng xinh đẹp ở xa xa, chậc chậc nói:

    "Nhìn cái mông lắc kìa, ngắm mỹ nữ thì có gì mất mặt đâu, tiểu tử cậu tuổi tác không nhỏ, lại chưa kết hôn, ừ, có phải vì thích người ta hay không?"

    Trong cục an ninh, các thanh niên thầm mến "Đồng sự" kia chỗ nào cũng có. Trần Nguyên Quân cười cười không giải thích, cô gái này đúng là xinh đẹp, bất quá thẩm mỹ quan của hắn từ nhỏ đã dì út chiều hư. Con gái dù xinh đẹp mấy cũng rất khó cho hắn cảm giác kinh diễm.

    "Nói trở lại, đoạn thời gian gần đây luôn có một người tuổi còn trẻ đi cùng cô ta, cùng tới cùng về, không chừng là bạn trai cô ấy."

    Người trung niên nói:

    "Sau này có thấy, anh sẽ kêu chú."

    ---

    Văn phòng, Quan Nhã vừa ăn bữa sáng vừa chờ đợi Nguyên Thủy tới. Trong mắt của cô, đồng sự đội hai đều quá nhàm chán, ở chung với Nguyên Thủy càng lâu càng thấy thú vị, thời điểm không có hắn cứ cảm thấy văn phòng trống rỗng.

    Mà tiểu tử này phát triển quá nhanh rồi, hơn nửa tháng trước vẫn còn là một tân nhân. Hiện tại đã đồng cấp với cô.

    Kỳ thật thiên phú Quan Nhã rất mạnh, đặc biệt là ở phương diện chiến đấu, mà Trinh Sát Thánh giả cảnh vốn trứ danh vì năng lực tác chiến đơn binh. Các trưởng bối Phó gia phi thường coi trọng nàng, bởi vì khi nàng đạt tới Thánh giả cảnh thì thực lực chỉnh thể sẽ tăng vọt.

    Nhưng Quan Nhã đối với thăng cấp không có dục vọng quá lớn, nàng ưa thích mỹ thực, ưa thích mua sắm, ưa thích xem kịch, ưa thích sơn móng tay, ưa thích lái xe. Chỉ là không thích thăng cấp.

    Cá ướp muối vài năm, trưởng bối Phó gia đành buông tha cho nàng, mẫu thân cũng muốn đuổi đi cô con gái xinh đẹp này đi liên hôn. Quan Nhã bỏ chạy đến chỗ biểu đệ tìm kiếm che chở. Tuy vậy, nàng vẫn là không muốn thăng cấp.

    "Ai, đẳng cấp càng cách xa, về sau càng khó chơi cùng nhau, không thể làm cá ướp muối nữa, phải cố gắng, tháng sau thăng 3 cấp mới được!"

    Quan Nhã ăn bữa sáng nhạt nhẽo, nghĩ thầm. Nàng vừa ăn vừa mở điện thoại, đăng nhập diễn đàn quan phương. Một cái topic Hot đánh dấu đỏ hấp dẫn chú ý của nàng:

    #Đội hai khu Khang Dương, Thần Dạ Du Nguyên Thủy Thiên Tôn bỏ mình ngoài ý muốn #

    --------

    Sáng sớm, ánh mặt trời sáng lạn. Tại một công viên, một người mặc áo khoác mũ trùm đầu đang ngồi trên ghế dài, hắn đeo khẩu trang cùng kính râm, che mặt rất kín.

    " Leng keng!"

    Âm báo tin nhắn vang lên. Hắn lấy điện thoại di động ra xem tin tức.

    "Đội hai khu Khang Dương, Nguyên Thủy Thiên Tôn đã chết, diễn đàn quan phương, Ngũ Hành liên minh có chủ đề, người post bài tự xưng là nghe được tin tức từ chỗ Thần Dạ Du Viên Đình, người đó nổi danh miệng rộng, nhưng nói gì cũng có độ chân thực rất cao.”

    " Ta sẽ duy trì chú ý, tiến hành xác nhận."

    Đính kèm là một Screenshots.

    Đây là tin tức của tuyến nhân gởi tới, là một Vu Cổ Sư thực lực không tầm thường, Thiên Đạo Bất Công có mạng lưới nhân mạch của chính mình. Ngày đó sau khi liên lạc cùng thành viên Ám Dạ Mân Côi, hắn liền yêu cầu tuyến nhân của mình mật thiết chú ý những động thái trên diễn đàn Ngũ Hành liên minh.

    Thiên Đạo Bất Công cười nhạo một tiếng, tắt di động, cắm hai tay vào túi, cúi đầu rời khỏi công viên.