[Dịch] Phong Khí Quan Trường
Chương 1123 : Chương cuối
Người đăng: Cốm Tiểu Thơ
Ngày đăng: 14:21 09-05-2022
Chương 1123 : Chương cuối
Sau khi mọi thứ đã thống nhất, các mặt công tác được tiến hành rất nhanh chóng. Đến đầu tháng 8, tin tức Tống Kiều Sinh đến Hoài Hải tiếp nhận chức Bí thư tỉnh uỷ của Chung Lập Dân cũng đã được lan truyền rộng rãi.
Theo kế hoạch ban đầu sẽ điều Hùng Văn Bân - Phó Bí thư thường vụ Hội đồng nhân dân thành phố Từ Thành đến giữa tháng 8 mới chính thức đảm nhiệm Chủ nhiệm ủy ban cố vấn quyết sách chính phủ tỉnh. Điều này cũng khiến cho bên ngoài càng thêm khẳng định tin tức Tống Kiều Sinh đến Hoài Hải đảm nhiệm chức Bí thư Tỉnh ủy không phải là tin đồn vô căn cứ.
Nếu không có đòn phản lại mãnh liệt, qua cơn phong ba lần này, sự việc này đã có thể xác định.
Giữa tháng 8, tập đoàn Hoài Năng và điện lực Đông Giang ký kết hiệp nghị, tập đoàn Hoài Năng đầu tư 30 tỷ vào điện lực Đông Giang, nắm giữ 20% cổ phần. Điện lực Đông Giang trong giai đoạn hậu kỳ tập trung vào phát triển sản nghiệp thuỷ điện cùng nguồn năng lượng mới. Tập đoàn Hoài Năng thì có thể tiếp tục gia tăng mạnh mẽ nghiệp vụ truyền thống của liên doanh điện than đá, cũng gánh vác trọng trách xây dựng trạm điện Thanh Phong Khanh Khẩu.
Thông qua đầu tư, Hoài Năng tại lĩnh vực năng lượng một lần nữa cùng Mai thép hợp tác, có cơ hội tiến vào hạng mục Hoài điện đông tống, tiến thêm một bước củng cố địa vị tại thị trưởng phát điện nhiệt điện địa khu chung quanh vịnh Hoài Hải, trở thành tập đoàn tổng hợp năng lượng không thể thiếu của khu vực. Mà tập đoàn quản lý tài sản doanh nghiệp nhà nước Hoài Hải hậu kỳ không cầ phải tiếp tục đầu tư nhiều tài chính vào điện lực Đông Giang nữa nên đã thừa lực để tiếp nhận cục diện rối rắm còn lại của vụ án Phổ Thành.
Các tập đoàn đầu tư tài chính Hoài Hải, Bất động sản Đông Giang thuộc tập đoàn quản lý tài sản doanh nghiệp nhà nước Hoài Hải cùng lấy phương thức cạnh tranh, tổng cộng bỏ vốn 4 tỷ thu mua, đất đai, tài sản vật nghiệp cùng cổ quyền ngân hàng thương mại thành phố địa phương còn sót lại của tập đoàn Phổ Thành, tiếp theo làm cơ sở để giải quyết các vấn đề còn lại.
Giải quyết các vấn đề còn lại của vụ Phổ Thành, không phải dăm ba tháng là có thể giải quyết xong hoàn toàn, nhưng trên số liệu kinh tế hơn nửa năm công khai cho thấy, có thể nhìn ra được vụ án Phổ Thành phát sinh cũng không gây ảnh hưởng không lớn đối với kinh tế của các thành phố cấp 3 chung quanh Từ Thành.
Nửa năm trước lúc Từ Bái còn là Tỉnh trưởng tổng GNP vẫn duy trì cao tới 20%, biên độ tăng trưởng của tài chính và thuế vụ còn cao hơn một chút, cùng với Đông Hoa dẫn đầu rất nhanh dẫn dắt khu kinh tế vịnh Hoài Hải quật khởi mạnh mẽ.
Cuối tháng 8 Thẩm Hoài lại quay lại Yến Kinh một chuyến, lúc ấy đúng lúc Điền Gia Canh cũng đến Yến Kinh họp nên cũng có gặp mặt trò chuyện một lần, cũng đồng thời gặp mặt Triệu Bồi Mẫn đương nhiệm chủ nhiệm uỷ ban phát triển kế hoạch quốc gia, việc điều anh đến Bộ kinh tế địa phương Ủy ban Kế hoạch Quốc gia công tác cũng đã định rồi, trước tiên giữ chức Phó trong một thời gian ngắn, đợi sang năm sau khi Quốc Vụ viện chuyển nhiệm kỳ mới, sẽ chính thức chủ trì công tác Bộ trưởng kinh tế địa phương.
Đến lúc đó anh chính thức là ngôi sao mới trên chính trường, cũng là một trong những cán bộ cấp Vụ, Cục trẻ tuổi nhất tại các bộ và uỷ ban trung ương. Mà trên phe phái chính trị, trên người anh cũng có sắc thái của Kế Kinh hệ, bất kể là Kế kinh hệ, Tống hệ hay là Kỷ hệ đều muốn đánh vỡ ngăn cách phe phái, xúc tiến dung hợp hy vọng ký thác vào thế hệ mới giữa anh và Kỷ Thành Hi, Lý Cốc.
Ngày mùng 10 tháng 9, quyết định điều động chính thức chuyển đến Ban Tổ chức Tỉnh ủy và Tập đoàn quản lý tài sản doanh nghiệp nhà nước Hoài Hải, Tôn Phù Kính tiếp nhận chức vụ bí thư đảng tổ, Tổng giám đốc, chủ trì công tác toàn diện. Tần Đại Vĩ, Quách Toàn, Từ Kiến thì chức vụ vẫn duy trì không thay đổi, cũng không có gì trì hoãn, công tác vẫn tiến hành như bình thường.
Sau khi bàn giao công việc xong, Thẩm Hoài cũng không lập tức rời khỏi Hoài Hải và trước tiên tới Đông Hoa tham gia nghi thức hoàn công giai đoạn hai sắt thép Tân Phổ.
Sau khi đầu tư giai đoạn hai sắt thép Tân Phổ, sản lượng sắt thép hàng năm của Mai thép dự tính sang năm có thể đột phá mười ba triệu tấn.
Mà ngoài ra, mấy năm qua Mai thép vẫn luôn tăng giá trị đầu tư cao trên thép và các sản phẩm khác, khoản thu vào tiêu thụ tấn thép của Mai thép sang năm dự tính có thể đột phá lên bốn ngàn bốn trăm, dự tính tổng doanh thu bán ra cả năm của Mai thép có thể đột phá sáu mươi tỷ.
Đến lúc đó bất kể là từ quy mô sản lượng hay là doanh thu bán hàng, Mai thép đều đủ để đưa bản thân đứng vị trí Top 10 trong ngành sắt thép toàn cầu. Bất kể là quy mô hay là xếp hạng, đều chỉ đứng sau chế tạo sắt thép Phú Sĩ.
Mai Khê - Tân Phổ - Tân Tân cũng vì năng lực sản xuất hàng năm hai ngàn vạn tấn, do đó trở thành một trong những cơ sở công nghiệp sắt thép quan trọng nhất toàn cầu.
Thẩm Hoài đi cùng với Trần Binh, Triệu Thiên Minh, Triệu Đông, Triệu Trị Dân, Tôn Á Lâm đi lên Tây Sơn của đảo Tiểu Trần, nhìn sắt thép Trường Thành trong cảnh Tân Phổ xa xa, thành phố mới Lâm Cảng lầu cao san sát hiện ra ngay tầm mắt.
- Mai thép hậu kỳ phát triển, tiếp tục mở rộng quy mô lớn, tổng doanh thu bán ra đột phá mười tỷ đô la Mỹ, để bước vào top 500 thế giới, vẫn chỉ là một mục tiêu phát triển tương đối nhỏ. Thẩm Hoài sắp rời khỏi Hoài Hải, trong lòng cũng mang cảm giác khó tả, nói với mọi người: - Mà cùng liên hợp thu mua với tập đoàn Trường Thành, khai thác mỏ ngoài biển, tích cực khai thác thị trường nước ngoài, mở rộng lĩnh vực tương quan với luyện thép, bước ra khỏi ngành nghề công nghiệp chế tạo truyền thống, mang lại nhiều giá trị phục vụ hơn nữa mới là con đường hướng tới tương lai của Mai thép
Lúc này đảm nhiệm Tổng giám đốc điều hành công ty Mai thép là Triệu Đông nghe xong Thẩm Hoài nói cũng hết sức cảm thán.
Khi ngành công nghiệp sản xuất trong nước Anh vẫn còn trong tình trạng ảm đạm, tập đoàn công nghiệp Tây Vưu Minh Tư cùng với Mai thép bí mật thảo luận hiệp nghị thu mua hạng nhất, đó là Cổ phần Mai thép lấy cổ phiếu tăng phát kết hợp với phương thức chi trả tiền mặt thu mua bộ phận khai thác mỏ của Tây Vưu Minh Tư.
Sau khi thu mua hoàn thành, Mai thép không chỉ trên quy mô bước vào top 500 thế giới, mà trên trình độ phát minh nghiên cứu cùng với công nghệ kỹ thuật đều có thể nâng cấp nhảy vọt.
Điều này làm cho David Ellen vẫn hợp tác cùng Mai thép thường thường cảm khái: Mai thép chính là dẫm lên thị thép Đông Hoa cùng Tây Vưu Minh Tư mà quật khởi đấy. Ban đầu khi mà Mai thép thu mua dây chuyền sản xuất luyện thép mà Tây Vưu Minh Tư sắp đào thải, đại khái không ai nghĩ đến có một ngày Mai thép sẽ thu mua Tây Vưu Minh Tư.
Sau khi Lam Sơn luyện hóa khởi động, Tân Phổ luyện hóa tiếp tục đầu tư hai hạng mục, nhưng tổng đầu tư còn vượt qua ba tỷ, trước mắt đã tiến vào giai đoạn thi công toàn diện, dự tính đến đầu năm 2004 mới xây dựng xong. Lúc này chỉ có thể nhìn thấy trên công trường bên bến tàu có rất nhiều cần trục hình tháp đang hoạt động.
Nhìn mặt trời chiều đang xuống dần, dù lòng không muốn nhưng Thẩm Hoài cũng phải quay người xuống núi, cùng mọi người lên thuyền trở về bến tàu.
Buổi tối mọi người dùng cơm tại khách sạn quốc tế Tứ Quý Trường Thanh mới đưa vào hoạt động tại khu tây thành phố mới Lâm Cảng.
Diện tích xây dựng ba mươi ki-lô-mét vuông đã khiến cho thành trì mới Lâm Cảng đã có dáng vẻ đơn giản của thành phố cảng hiện đại, khu tây lấy thành phố hiện đại Bằng Duyệt làm trung tâm đã khởi động xây dựng được ba năm, Khách sạn quốc tế Tứ Quý Trường Thành nằm trong thành phố hiện đại Bằng Duyệt, cao 128m, không chỉ là khách sạn 5 sao cao cấp nhất, mà còn là tòa kiến trúc nổi bật của Hà Phổ.
Ngoài ra Hà Phổ còn có hai khách sạn năm sao đang xây dựng, hai đến ba năm sau, huyện Hà Phổ sẽ có ba khách sạn năm sao.
Thành phố hiện đại Bằng Duyệt Hà Phổ phân thành hai kỳ xây dựng, đồng thời ba năm xây xong diện tích150 vạn mét vuông, bao gồm nơi ở, khách sạn, phố buôn bán, quảng trường mua sắm lớn, văn phòng làm việc, ẩm thực, quảng trường giải tríbước đầu ngưng tụ thành trung tập thương mại của thành trì mới Lâm Cảng.
Bởi vì đồng thời cũng chỉ mới tiến vào giai đoạn thu hút đầu tư toàn diện, cửa hàng bên đường còn hơi chút thưa thớt, nhưng chung quanh cũng đã có ba trăm ngàn nhân khẩu vào ở, làm cho khu trung tâm thương mại thành phố hiện đại Bằng Duyệt trở nên đông đúc hơn.
Giai đoạn hai thành phố hiện đại Bằng Duyệt còn phải xây dựng cửa hàng bách hoá, văn phòng làm việc, thư viện thành phố cùng nhiều khu quảng trường giải trínối liền với đại học khoa học kỹ thuật Chử Giang phía nam, đã khiến cho khu trung tâm thành trì mới Lâm Cảng đã toàn diện thành hình.
Thẩm Hoài dự tính ngay đêm sẽ cùng Tôn Á Lâm về Từ Thành, chiều mai đi máy bay về Yến Kinh.
Rời khỏi khách sạn, Thẩm Hoài ngồi vào trong xe của Tôn Á Lâm, bảo lái xe chạy một vòng chung quanh thành trì mới Lâm Cảng một lần nữa.
Vừa từ đường lớn Mai Phổ rẽ ra cao tốc, Tôn Á Lâm hỏi Thẩm Hoài: - Hay là chúng ta tối nay ở lại Du Sơn một tối, sáng mai mới về Từ Thành được không?
Bị mấy người Triệu Đông mời nhiều rượu, sau khi lên xe Thẩm Hoài cũng say khướt mệt mỏi thèm ngủ, anh sợ ngồi xe lâu trên đường sẽ nôn ra xe.
Căn nhà ở hồ Nguyệt Nha tuy rằng vẫn chưa trả lại cho Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh, nhưng mọi thứ trong phòng đã đóng gói vận chuyển về Yến Kinh trước rồi, sau khi đi chỉ để lại chìa khóa là được. Nghĩ muộn như vậy mà về Từ Thành có ngủ tiếp cũng không thoải mái, Thẩm Hoài nghĩ ngủ lại Du Sơn một đêm, sáng mai lại về Từ Thành lên máy bay cũng không trì hoãn thời gian.
Anh cũng không có kế hoạch ngay mai gặp bất kỳ ai ở Từ Thành cả.
- Cũng được, chúng ta đến Du Sơn ngủ lại một đêm. Thẩm Hoài nói.
Tôn Á Lâm bắt gặp Thẩm Hoài nghiêng đầu mà ngủ, ánh mắt giảo hoạt cười, gọi điện thoại cho Dương Lệ Lệ, biết cô ở khách sạn, bèn bảo lái xe xuống xe, cô tự mình lái xe, chở Thẩm Hoài say khướt đi Du Sơn.
Lúc bị mọi người mời rượu nhiều, Thẩm Hoài còn có thể gắng gượng không để bị say, miễn cưỡng duy trì tỉnh táo chào mọi người lên xe, nhưng vào trong xe là mắt díp lại, say khướt không biết gì, xe đến Du Sơn lúc nào cũng không biết, chỉ mơ mơ màng màng nghe thấy Tôn Á Lâm nói chuyện với Dương Lệ Lệ.
- Bảo anh ta uống ít rượu thôi, nhưng cuối cùng lại uống say như thế. Nếu biết vậy thà ném anh ta về Từ Thành, không đưa anh ta tới Du Sơn rồi
Dương Lệ Lệ và Tôn Á Lâm một trái một phải đỡ Thẩm Hoài vào phòng, ném anh lên giường. Thẩm Hoài ngà ngày say, mắt mở to, nhìn đôi mắt sâu thẳm quyến rũ của Dương Lệ Lệ, trong lòng trào dâng tình cảm, ôm lấy vòng eo mềm mại của cô, không cho cô tránh ra: - Giúp tôi được không? Bắt gặp gương mặt Dương Lệ Lệ đỏ rực lên, nhìn như đồng ý, anh mới nằm vật ra giường ngủ, để mặc Dương Lệ Lệ, Tôn Á Lâm giúp anh cởi cởi áo, loáng thoáng nghe Tôn Á Lâm thương lượng với Dương Lệ Lệ: - Có muốn ném anh ta vào trong bồn tắm không, cả người anh ta toàn mồ hôi bẩn?
Cũng không biết ngủ bao lâu, tỉnh lại đầu đau như búa bổ, trên người chỉ đắp tấm chăn mỏng, đèn ngủ mờ mờ tỏa ra ánh sáng trắng dịu nhẹ. Thẩm Hoài ngước mắt nhìn cốc nước trên đầu giường, cầm lên uống hai hớp lớn, miệng vẫn khô khốc, nhân lúc khá hơn một chút, quay sang phát hiện Tôn Á Lâm, Dương Lệ Lệ đang ngủ bên cạnh. Anh vén chăn lên, thấy cả người mình bị lột sạch, nghĩ lúc ngủ mơ màng có nghe thấy mấy câu được câu chăng, bụng nghĩ hẳn là Tôn Á Lâm cùng Dương Lệ Lệ đã thật sự ném anh vào bồn tắm rồi mới đưa lên giường.
Việc này Tôn Á Lâm hoàn toàn làm được, không lột sạch anh ném vào trong viện cũng đã cho anh mặt mũi rồi.
Thẩm Hoài ôm chăn, cũng không thấy xấu hổ gì mà ngắm nhìn Tôn Á Lâm và Dương Lệ Lệ đắp chăn nằm ngủ bên cạnh, hai cánh tay trắng như tuyết của các cô đặt bên ngoài tấm chăn, hẳn là chỉ mặc váy ngủ để ngủ, bờ vai trắng mịn lộ ra dưới ánh đèn cũng trắng như tuyết.
Dương Lệ Lệ ngủ ngoài cùng, người quay vào, váy ngủ bị vén lên một chút, hai bầu ngực trắng trẻo hơi lộ ra, sánh với gương mặt xinh đẹp đang ngủ thật sự là mê người.
Không có Tôn Á Lâm thì Thẩm Hoài còn dám chui vào trong chăn thân mật với Dương Lệ Lệ một hồi, nhưng lúc này lại không dám làm Tôn Á Lâm thức dậy, chỉ biết hồi tưởng lại chuyện cũ trong lòng.
Tôn Á Lâm tỉnh lại, bắt gặp Thẩm Hoài đang ngồi tựa đầu giường, hỏi: - Rốt cuộc anh đã tỉnh rượu rồi à?
- Đầu vẫn còn đau Thẩm Hoài nói.
Tôn Á Lâm thấy ánh mắt của Thẩm Hoài vẫn rơi trên người Dương Lệ Lệ đang ngủ say bên cạnh, bèn nghiêng người nhỏm dậy, háy anh một cái: - Thấy dáng vẻ xấu xa của anh như thế, thôi được, tôi đi ngủ phòng bên, tặng Dương Lệ Lệ lại cho anh
- Thẩm Hoài khẽ bật cười, nói với Tôn Á Lâm, - Trò chuyện với tôi đi
- Không, lúc say anh nói nhiều lắm rồi, tôi và Dương Lệ Lệ nghe đến chán ngấy rồi, chỉ hận không thể lấy khẩu trang bịt miệng anh lại thôi.
Thẩm Hoài uống nhiều rượu, bình thường đều rất yên tĩnh, không ngờ mình lại nói nhiều với Tôn Á Lâm, Dương Lệ Lệ, bèn hỏi Tôn Á Lâm: - Tôi nói gì?
- Đơn giản là mấy câu luyến tiếc cùng lo lắng chư sao... Tôn Á Lâm nói.
Thẩm Hoài khẽ thở dài một hơi. Tuy rằng anh cùng bác hai đã thống nhất nhiều hiệp nghị, nhưng hiệp nghị này đều là trên miệng đấy, ai biết sau khi anh rời khỏi Hoài Hải, có thể sẽ có biến cố gì khác hay không?
Trong khoảng thời gian này tâm tư của Thẩm Hoài đều bị anh kìm nén trong đáy lòng, hẳn đêm nay uống nhiều rượu đã mê sảng nói mấy câu khiến Tôn Á Lâm nghe được.
- Anh thật sự lo lắng à? Tôn Á Lâm nghiêng người, cánh tay tuyết trắng đỡ dưới gáy, đôi mắt trong suốt nhìn Thẩm Hoài.
- Có cô ở Hoài Hải rồi, tôi còn lo lắng gì nữa? Căn cơ của Mai thép đều do cô nắm giữ
Ba nhà đầu tư Chúng Tín, Hồng Cơ, Chử Giang đều bỏ vốn đầu tư, cấu thành hòn đá tảng tụ quần sản nghiệp Mai thép hệ, thật ra là quỹ sản nghiệp Chúng Tín do Tôn Á Lâm nắm giữ là kiên cố nhất.
Tính toán ra, quỹ đầu tư sản nghiệp Chúng Tín cơ bản kiềm giữ gần 20% quyền cổ phần tụ quần sản nghiệp trăm tỷ Mai thép hệ, suy xét đến Mai thép hệ chứa nhiều đặc tính nắm giữ cổ phần giao thoa của nhiều doanh nghiệp, nên mới nói Tôn Á Lâm mới là người nắm giữ Mai thép hệ chân chính.
Thẩm Hoài hết sức tin tưởng Tôn Á Lâm, chỉ cần Tôn Á Lâm ở đó, không sợ tụ quần sản nghiệp Mai thép hệ sẽ suy yếu, các biến cố khác cũng không cần quá lo lắng.
Thẩm Hoài nhìn ánh mắt sâu thẳm sáng ngời của Tôn Á Lâm, đôi đồng tử màu nâu sậm dưới ánh đèn càng thêm quyến rũ, gương mặt trắng nõn bị ánh đèn chiếu vào thoáng đỏ hồng, sống mũi thẳng đôi môi hồng mềm, thật sự là vô cùng quyến rũ.
- Anh không sợ tôi thay lòng đổi dạ à?
Tôn Á Lâm hỏi, - Nhỡ tôi bỏ theo người khác, khổ tâm kinh doanh bao năm của anh ở Hoài Hải chẳng phải đều thành tro bụi sao
- Tại sao cô phải làm vậy, tôi đâu có lỗi gì với cô? Thẩm Hoài hỏi.
- Lòng dạ đàn bà đều rất kỳ lạ đấy, anh không biết à? Tôn Á Lâm nói.
Thẩm Hoài nhún nhún vai, nói: - Vậy thì tôi cũng bó tay hết cách.
- Có cách đấy.
- Cách gì? Thẩm Hoài hỏi.
Tôn Á Lâm ngẩng đầu nhìn Thẩm Hoài, trong ánh mắt ánh lên một tia xấu hổ, khiến cho Thẩm Hoài nhìn thấy mà đầu nổ lớn tim đập mạnh. Anh di chuyển người lên trước, hỏi: - Nói cho cùng cô có cách gì?
Tôn Á Lâm do dự một chút, quay lại nhìn Dương Lệ Lệ ngủ rất say sưa, bèn vạch chăn ra chui vào trong chăn của Thẩm Hoài, ngồi lên người anh, tay chống lên ngực anh, cắn đôi môi kiều diễm ướt át, nói: - Trái tim của phụ nữ thường đi liền với thân thể đấy, anh không biết à?
Thẩm Hoài ít nhiều cũng bất ngờ, cả người anh trần trụi, mà sợi lông mềm mại như nhung đụng vào bụng anh, anh mới biết Tôn Á Lâm khi ngồi lên người anh dưới váy ngủ không hề mặc gì, kinh ngạc hỏi: - Không phải cô thừa dịp tôi say rượu mà có ý đồ đó với tôi chứ?
- Ai biết anh vô dụng như vậy? Tôn Á Lâm cũng không phủ nhận, đôi mắt xinh đẹp quyến rũ có phần kiêu ngạo, giảo hoạt. Ban đêm bỏ lái xe lại, kéo Thẩm Hoài đến Du Sơn đến ở một đêm, trong lòng đã sớm nghĩ đến tâm nguyện bao năm qua, không ngờ sau khi đến Thẩm Hoài lại say đến bất tỉnh nhân sự.
- Có phải lần đầu tiên của em không? Thẩm Hoài hỏi, đồng thời đè thân mình Tôn Á Lâm xuống dưới.
- Tôi đây đã ba mươi rồi, sao dành lần đầu tiên cho anh để anh được hời chứ?
Tôn Á Lâm phản kháng lại, tiếp tục ngồi lên người Thẩm Hoài, mông hơi nâng lên, tay đỡ vật nam tính kia ngồi lên nó, chớp mắt hàng mi chau lại, hoàn toàn là dáng vẻ đau đớn. Thẩm Hoài cũng có thể cảm nhận được một tầng chướng ngại vật mỏng manh ngay khoảnh khắc này vỡ tan, nhưng Tôn Á Lâm vẫn ra vẻ thoải mái nói: - Không ngờ anh lại khỏe mạnh như thế, mặc dù không quen lắm, nhưng lần này tôi vẫn hời
Thẩm Hoài chỉ biết dùng hết sức lực đáp trả, đang lúc rơi vào cơn mê muội, lại có một cánh tay trắng như ngọc thò vào trong chăn, cuốn lấy anh, khiến hồn anh điên đảo
- HẾT TRỌN BỘ -
Chương 1123 : Chương cuối
Người đăng: Cốm Tiểu Thơ
Sau khi mọi thứ đã thống nhất, các mặt công tác được tiến hành rất nhanh chóng. Đến đầu tháng 8, tin tức Tống Kiều Sinh đến Hoài Hải tiếp nhận chức Bí thư tỉnh uỷ của Chung Lập Dân cũng đã được lan truyền rộng rãi.
Theo kế hoạch ban đầu sẽ điều Hùng Văn Bân - Phó Bí thư thường vụ Hội đồng nhân dân thành phố Từ Thành đến giữa tháng 8 mới chính thức đảm nhiệm Chủ nhiệm ủy ban cố vấn quyết sách chính phủ tỉnh. Điều này cũng khiến cho bên ngoài càng thêm khẳng định tin tức Tống Kiều Sinh đến Hoài Hải đảm nhiệm chức Bí thư Tỉnh ủy không phải là tin đồn vô căn cứ.
Nếu không có đòn phản lại mãnh liệt, qua cơn phong ba lần này, sự việc này đã có thể xác định.
Giữa tháng 8, tập đoàn Hoài Năng và điện lực Đông Giang ký kết hiệp nghị, tập đoàn Hoài Năng đầu tư 30 tỷ vào điện lực Đông Giang, nắm giữ 20% cổ phần. Điện lực Đông Giang trong giai đoạn hậu kỳ tập trung vào phát triển sản nghiệp thuỷ điện cùng nguồn năng lượng mới. Tập đoàn Hoài Năng thì có thể tiếp tục gia tăng mạnh mẽ nghiệp vụ truyền thống của liên doanh điện than đá, cũng gánh vác trọng trách xây dựng trạm điện Thanh Phong Khanh Khẩu.
Thông qua đầu tư, Hoài Năng tại lĩnh vực năng lượng một lần nữa cùng Mai thép hợp tác, có cơ hội tiến vào hạng mục Hoài điện đông tống, tiến thêm một bước củng cố địa vị tại thị trưởng phát điện nhiệt điện địa khu chung quanh vịnh Hoài Hải, trở thành tập đoàn tổng hợp năng lượng không thể thiếu của khu vực. Mà tập đoàn quản lý tài sản doanh nghiệp nhà nước Hoài Hải hậu kỳ không cầ phải tiếp tục đầu tư nhiều tài chính vào điện lực Đông Giang nữa nên đã thừa lực để tiếp nhận cục diện rối rắm còn lại của vụ án Phổ Thành.
Các tập đoàn đầu tư tài chính Hoài Hải, Bất động sản Đông Giang thuộc tập đoàn quản lý tài sản doanh nghiệp nhà nước Hoài Hải cùng lấy phương thức cạnh tranh, tổng cộng bỏ vốn 4 tỷ thu mua, đất đai, tài sản vật nghiệp cùng cổ quyền ngân hàng thương mại thành phố địa phương còn sót lại của tập đoàn Phổ Thành, tiếp theo làm cơ sở để giải quyết các vấn đề còn lại.
Giải quyết các vấn đề còn lại của vụ Phổ Thành, không phải dăm ba tháng là có thể giải quyết xong hoàn toàn, nhưng trên số liệu kinh tế hơn nửa năm công khai cho thấy, có thể nhìn ra được vụ án Phổ Thành phát sinh cũng không gây ảnh hưởng không lớn đối với kinh tế của các thành phố cấp 3 chung quanh Từ Thành.
Nửa năm trước lúc Từ Bái còn là Tỉnh trưởng tổng GNP vẫn duy trì cao tới 20%, biên độ tăng trưởng của tài chính và thuế vụ còn cao hơn một chút, cùng với Đông Hoa dẫn đầu rất nhanh dẫn dắt khu kinh tế vịnh Hoài Hải quật khởi mạnh mẽ.
Cuối tháng 8 Thẩm Hoài lại quay lại Yến Kinh một chuyến, lúc ấy đúng lúc Điền Gia Canh cũng đến Yến Kinh họp nên cũng có gặp mặt trò chuyện một lần, cũng đồng thời gặp mặt Triệu Bồi Mẫn đương nhiệm chủ nhiệm uỷ ban phát triển kế hoạch quốc gia, việc điều anh đến Bộ kinh tế địa phương Ủy ban Kế hoạch Quốc gia công tác cũng đã định rồi, trước tiên giữ chức Phó trong một thời gian ngắn, đợi sang năm sau khi Quốc Vụ viện chuyển nhiệm kỳ mới, sẽ chính thức chủ trì công tác Bộ trưởng kinh tế địa phương.
Đến lúc đó anh chính thức là ngôi sao mới trên chính trường, cũng là một trong những cán bộ cấp Vụ, Cục trẻ tuổi nhất tại các bộ và uỷ ban trung ương. Mà trên phe phái chính trị, trên người anh cũng có sắc thái của Kế Kinh hệ, bất kể là Kế kinh hệ, Tống hệ hay là Kỷ hệ đều muốn đánh vỡ ngăn cách phe phái, xúc tiến dung hợp hy vọng ký thác vào thế hệ mới giữa anh và Kỷ Thành Hi, Lý Cốc.
Ngày mùng 10 tháng 9, quyết định điều động chính thức chuyển đến Ban Tổ chức Tỉnh ủy và Tập đoàn quản lý tài sản doanh nghiệp nhà nước Hoài Hải, Tôn Phù Kính tiếp nhận chức vụ bí thư đảng tổ, Tổng giám đốc, chủ trì công tác toàn diện. Tần Đại Vĩ, Quách Toàn, Từ Kiến thì chức vụ vẫn duy trì không thay đổi, cũng không có gì trì hoãn, công tác vẫn tiến hành như bình thường.
Sau khi bàn giao công việc xong, Thẩm Hoài cũng không lập tức rời khỏi Hoài Hải và trước tiên tới Đông Hoa tham gia nghi thức hoàn công giai đoạn hai sắt thép Tân Phổ.
Sau khi đầu tư giai đoạn hai sắt thép Tân Phổ, sản lượng sắt thép hàng năm của Mai thép dự tính sang năm có thể đột phá mười ba triệu tấn.
Mà ngoài ra, mấy năm qua Mai thép vẫn luôn tăng giá trị đầu tư cao trên thép và các sản phẩm khác, khoản thu vào tiêu thụ tấn thép của Mai thép sang năm dự tính có thể đột phá lên bốn ngàn bốn trăm, dự tính tổng doanh thu bán ra cả năm của Mai thép có thể đột phá sáu mươi tỷ.
Đến lúc đó bất kể là từ quy mô sản lượng hay là doanh thu bán hàng, Mai thép đều đủ để đưa bản thân đứng vị trí Top 10 trong ngành sắt thép toàn cầu. Bất kể là quy mô hay là xếp hạng, đều chỉ đứng sau chế tạo sắt thép Phú Sĩ.
Mai Khê - Tân Phổ - Tân Tân cũng vì năng lực sản xuất hàng năm hai ngàn vạn tấn, do đó trở thành một trong những cơ sở công nghiệp sắt thép quan trọng nhất toàn cầu.
Thẩm Hoài đi cùng với Trần Binh, Triệu Thiên Minh, Triệu Đông, Triệu Trị Dân, Tôn Á Lâm đi lên Tây Sơn của đảo Tiểu Trần, nhìn sắt thép Trường Thành trong cảnh Tân Phổ xa xa, thành phố mới Lâm Cảng lầu cao san sát hiện ra ngay tầm mắt.
- Mai thép hậu kỳ phát triển, tiếp tục mở rộng quy mô lớn, tổng doanh thu bán ra đột phá mười tỷ đô la Mỹ, để bước vào top 500 thế giới, vẫn chỉ là một mục tiêu phát triển tương đối nhỏ. Thẩm Hoài sắp rời khỏi Hoài Hải, trong lòng cũng mang cảm giác khó tả, nói với mọi người: - Mà cùng liên hợp thu mua với tập đoàn Trường Thành, khai thác mỏ ngoài biển, tích cực khai thác thị trường nước ngoài, mở rộng lĩnh vực tương quan với luyện thép, bước ra khỏi ngành nghề công nghiệp chế tạo truyền thống, mang lại nhiều giá trị phục vụ hơn nữa mới là con đường hướng tới tương lai của Mai thép
Lúc này đảm nhiệm Tổng giám đốc điều hành công ty Mai thép là Triệu Đông nghe xong Thẩm Hoài nói cũng hết sức cảm thán.
Khi ngành công nghiệp sản xuất trong nước Anh vẫn còn trong tình trạng ảm đạm, tập đoàn công nghiệp Tây Vưu Minh Tư cùng với Mai thép bí mật thảo luận hiệp nghị thu mua hạng nhất, đó là Cổ phần Mai thép lấy cổ phiếu tăng phát kết hợp với phương thức chi trả tiền mặt thu mua bộ phận khai thác mỏ của Tây Vưu Minh Tư.
Sau khi thu mua hoàn thành, Mai thép không chỉ trên quy mô bước vào top 500 thế giới, mà trên trình độ phát minh nghiên cứu cùng với công nghệ kỹ thuật đều có thể nâng cấp nhảy vọt.
Điều này làm cho David Ellen vẫn hợp tác cùng Mai thép thường thường cảm khái: Mai thép chính là dẫm lên thị thép Đông Hoa cùng Tây Vưu Minh Tư mà quật khởi đấy. Ban đầu khi mà Mai thép thu mua dây chuyền sản xuất luyện thép mà Tây Vưu Minh Tư sắp đào thải, đại khái không ai nghĩ đến có một ngày Mai thép sẽ thu mua Tây Vưu Minh Tư.
Sau khi Lam Sơn luyện hóa khởi động, Tân Phổ luyện hóa tiếp tục đầu tư hai hạng mục, nhưng tổng đầu tư còn vượt qua ba tỷ, trước mắt đã tiến vào giai đoạn thi công toàn diện, dự tính đến đầu năm 2004 mới xây dựng xong. Lúc này chỉ có thể nhìn thấy trên công trường bên bến tàu có rất nhiều cần trục hình tháp đang hoạt động.
Nhìn mặt trời chiều đang xuống dần, dù lòng không muốn nhưng Thẩm Hoài cũng phải quay người xuống núi, cùng mọi người lên thuyền trở về bến tàu.
Buổi tối mọi người dùng cơm tại khách sạn quốc tế Tứ Quý Trường Thanh mới đưa vào hoạt động tại khu tây thành phố mới Lâm Cảng.
Diện tích xây dựng ba mươi ki-lô-mét vuông đã khiến cho thành trì mới Lâm Cảng đã có dáng vẻ đơn giản của thành phố cảng hiện đại, khu tây lấy thành phố hiện đại Bằng Duyệt làm trung tâm đã khởi động xây dựng được ba năm, Khách sạn quốc tế Tứ Quý Trường Thành nằm trong thành phố hiện đại Bằng Duyệt, cao 128m, không chỉ là khách sạn 5 sao cao cấp nhất, mà còn là tòa kiến trúc nổi bật của Hà Phổ.
Ngoài ra Hà Phổ còn có hai khách sạn năm sao đang xây dựng, hai đến ba năm sau, huyện Hà Phổ sẽ có ba khách sạn năm sao.
Thành phố hiện đại Bằng Duyệt Hà Phổ phân thành hai kỳ xây dựng, đồng thời ba năm xây xong diện tích150 vạn mét vuông, bao gồm nơi ở, khách sạn, phố buôn bán, quảng trường mua sắm lớn, văn phòng làm việc, ẩm thực, quảng trường giải tríbước đầu ngưng tụ thành trung tập thương mại của thành trì mới Lâm Cảng.
Bởi vì đồng thời cũng chỉ mới tiến vào giai đoạn thu hút đầu tư toàn diện, cửa hàng bên đường còn hơi chút thưa thớt, nhưng chung quanh cũng đã có ba trăm ngàn nhân khẩu vào ở, làm cho khu trung tâm thương mại thành phố hiện đại Bằng Duyệt trở nên đông đúc hơn.
Giai đoạn hai thành phố hiện đại Bằng Duyệt còn phải xây dựng cửa hàng bách hoá, văn phòng làm việc, thư viện thành phố cùng nhiều khu quảng trường giải trínối liền với đại học khoa học kỹ thuật Chử Giang phía nam, đã khiến cho khu trung tâm thành trì mới Lâm Cảng đã toàn diện thành hình.
Thẩm Hoài dự tính ngay đêm sẽ cùng Tôn Á Lâm về Từ Thành, chiều mai đi máy bay về Yến Kinh.
Rời khỏi khách sạn, Thẩm Hoài ngồi vào trong xe của Tôn Á Lâm, bảo lái xe chạy một vòng chung quanh thành trì mới Lâm Cảng một lần nữa.
Vừa từ đường lớn Mai Phổ rẽ ra cao tốc, Tôn Á Lâm hỏi Thẩm Hoài: - Hay là chúng ta tối nay ở lại Du Sơn một tối, sáng mai mới về Từ Thành được không?
Bị mấy người Triệu Đông mời nhiều rượu, sau khi lên xe Thẩm Hoài cũng say khướt mệt mỏi thèm ngủ, anh sợ ngồi xe lâu trên đường sẽ nôn ra xe.
Căn nhà ở hồ Nguyệt Nha tuy rằng vẫn chưa trả lại cho Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh, nhưng mọi thứ trong phòng đã đóng gói vận chuyển về Yến Kinh trước rồi, sau khi đi chỉ để lại chìa khóa là được. Nghĩ muộn như vậy mà về Từ Thành có ngủ tiếp cũng không thoải mái, Thẩm Hoài nghĩ ngủ lại Du Sơn một đêm, sáng mai lại về Từ Thành lên máy bay cũng không trì hoãn thời gian.
Anh cũng không có kế hoạch ngay mai gặp bất kỳ ai ở Từ Thành cả.
- Cũng được, chúng ta đến Du Sơn ngủ lại một đêm. Thẩm Hoài nói.
Tôn Á Lâm bắt gặp Thẩm Hoài nghiêng đầu mà ngủ, ánh mắt giảo hoạt cười, gọi điện thoại cho Dương Lệ Lệ, biết cô ở khách sạn, bèn bảo lái xe xuống xe, cô tự mình lái xe, chở Thẩm Hoài say khướt đi Du Sơn.
Lúc bị mọi người mời rượu nhiều, Thẩm Hoài còn có thể gắng gượng không để bị say, miễn cưỡng duy trì tỉnh táo chào mọi người lên xe, nhưng vào trong xe là mắt díp lại, say khướt không biết gì, xe đến Du Sơn lúc nào cũng không biết, chỉ mơ mơ màng màng nghe thấy Tôn Á Lâm nói chuyện với Dương Lệ Lệ.
- Bảo anh ta uống ít rượu thôi, nhưng cuối cùng lại uống say như thế. Nếu biết vậy thà ném anh ta về Từ Thành, không đưa anh ta tới Du Sơn rồi
Dương Lệ Lệ và Tôn Á Lâm một trái một phải đỡ Thẩm Hoài vào phòng, ném anh lên giường. Thẩm Hoài ngà ngày say, mắt mở to, nhìn đôi mắt sâu thẳm quyến rũ của Dương Lệ Lệ, trong lòng trào dâng tình cảm, ôm lấy vòng eo mềm mại của cô, không cho cô tránh ra: - Giúp tôi được không? Bắt gặp gương mặt Dương Lệ Lệ đỏ rực lên, nhìn như đồng ý, anh mới nằm vật ra giường ngủ, để mặc Dương Lệ Lệ, Tôn Á Lâm giúp anh cởi cởi áo, loáng thoáng nghe Tôn Á Lâm thương lượng với Dương Lệ Lệ: - Có muốn ném anh ta vào trong bồn tắm không, cả người anh ta toàn mồ hôi bẩn?
Cũng không biết ngủ bao lâu, tỉnh lại đầu đau như búa bổ, trên người chỉ đắp tấm chăn mỏng, đèn ngủ mờ mờ tỏa ra ánh sáng trắng dịu nhẹ. Thẩm Hoài ngước mắt nhìn cốc nước trên đầu giường, cầm lên uống hai hớp lớn, miệng vẫn khô khốc, nhân lúc khá hơn một chút, quay sang phát hiện Tôn Á Lâm, Dương Lệ Lệ đang ngủ bên cạnh. Anh vén chăn lên, thấy cả người mình bị lột sạch, nghĩ lúc ngủ mơ màng có nghe thấy mấy câu được câu chăng, bụng nghĩ hẳn là Tôn Á Lâm cùng Dương Lệ Lệ đã thật sự ném anh vào bồn tắm rồi mới đưa lên giường.
Việc này Tôn Á Lâm hoàn toàn làm được, không lột sạch anh ném vào trong viện cũng đã cho anh mặt mũi rồi.
Thẩm Hoài ôm chăn, cũng không thấy xấu hổ gì mà ngắm nhìn Tôn Á Lâm và Dương Lệ Lệ đắp chăn nằm ngủ bên cạnh, hai cánh tay trắng như tuyết của các cô đặt bên ngoài tấm chăn, hẳn là chỉ mặc váy ngủ để ngủ, bờ vai trắng mịn lộ ra dưới ánh đèn cũng trắng như tuyết.
Dương Lệ Lệ ngủ ngoài cùng, người quay vào, váy ngủ bị vén lên một chút, hai bầu ngực trắng trẻo hơi lộ ra, sánh với gương mặt xinh đẹp đang ngủ thật sự là mê người.
Không có Tôn Á Lâm thì Thẩm Hoài còn dám chui vào trong chăn thân mật với Dương Lệ Lệ một hồi, nhưng lúc này lại không dám làm Tôn Á Lâm thức dậy, chỉ biết hồi tưởng lại chuyện cũ trong lòng.
Tôn Á Lâm tỉnh lại, bắt gặp Thẩm Hoài đang ngồi tựa đầu giường, hỏi: - Rốt cuộc anh đã tỉnh rượu rồi à?
- Đầu vẫn còn đau Thẩm Hoài nói.
Tôn Á Lâm thấy ánh mắt của Thẩm Hoài vẫn rơi trên người Dương Lệ Lệ đang ngủ say bên cạnh, bèn nghiêng người nhỏm dậy, háy anh một cái: - Thấy dáng vẻ xấu xa của anh như thế, thôi được, tôi đi ngủ phòng bên, tặng Dương Lệ Lệ lại cho anh
- Thẩm Hoài khẽ bật cười, nói với Tôn Á Lâm, - Trò chuyện với tôi đi
- Không, lúc say anh nói nhiều lắm rồi, tôi và Dương Lệ Lệ nghe đến chán ngấy rồi, chỉ hận không thể lấy khẩu trang bịt miệng anh lại thôi.
Thẩm Hoài uống nhiều rượu, bình thường đều rất yên tĩnh, không ngờ mình lại nói nhiều với Tôn Á Lâm, Dương Lệ Lệ, bèn hỏi Tôn Á Lâm: - Tôi nói gì?
- Đơn giản là mấy câu luyến tiếc cùng lo lắng chư sao... Tôn Á Lâm nói.
Thẩm Hoài khẽ thở dài một hơi. Tuy rằng anh cùng bác hai đã thống nhất nhiều hiệp nghị, nhưng hiệp nghị này đều là trên miệng đấy, ai biết sau khi anh rời khỏi Hoài Hải, có thể sẽ có biến cố gì khác hay không?
Trong khoảng thời gian này tâm tư của Thẩm Hoài đều bị anh kìm nén trong đáy lòng, hẳn đêm nay uống nhiều rượu đã mê sảng nói mấy câu khiến Tôn Á Lâm nghe được.
- Anh thật sự lo lắng à? Tôn Á Lâm nghiêng người, cánh tay tuyết trắng đỡ dưới gáy, đôi mắt trong suốt nhìn Thẩm Hoài.
- Có cô ở Hoài Hải rồi, tôi còn lo lắng gì nữa? Căn cơ của Mai thép đều do cô nắm giữ
Ba nhà đầu tư Chúng Tín, Hồng Cơ, Chử Giang đều bỏ vốn đầu tư, cấu thành hòn đá tảng tụ quần sản nghiệp Mai thép hệ, thật ra là quỹ sản nghiệp Chúng Tín do Tôn Á Lâm nắm giữ là kiên cố nhất.
Tính toán ra, quỹ đầu tư sản nghiệp Chúng Tín cơ bản kiềm giữ gần 20% quyền cổ phần tụ quần sản nghiệp trăm tỷ Mai thép hệ, suy xét đến Mai thép hệ chứa nhiều đặc tính nắm giữ cổ phần giao thoa của nhiều doanh nghiệp, nên mới nói Tôn Á Lâm mới là người nắm giữ Mai thép hệ chân chính.
Thẩm Hoài hết sức tin tưởng Tôn Á Lâm, chỉ cần Tôn Á Lâm ở đó, không sợ tụ quần sản nghiệp Mai thép hệ sẽ suy yếu, các biến cố khác cũng không cần quá lo lắng.
Thẩm Hoài nhìn ánh mắt sâu thẳm sáng ngời của Tôn Á Lâm, đôi đồng tử màu nâu sậm dưới ánh đèn càng thêm quyến rũ, gương mặt trắng nõn bị ánh đèn chiếu vào thoáng đỏ hồng, sống mũi thẳng đôi môi hồng mềm, thật sự là vô cùng quyến rũ.
- Anh không sợ tôi thay lòng đổi dạ à?
Tôn Á Lâm hỏi, - Nhỡ tôi bỏ theo người khác, khổ tâm kinh doanh bao năm của anh ở Hoài Hải chẳng phải đều thành tro bụi sao
- Tại sao cô phải làm vậy, tôi đâu có lỗi gì với cô? Thẩm Hoài hỏi.
- Lòng dạ đàn bà đều rất kỳ lạ đấy, anh không biết à? Tôn Á Lâm nói.
Thẩm Hoài nhún nhún vai, nói: - Vậy thì tôi cũng bó tay hết cách.
- Có cách đấy.
- Cách gì? Thẩm Hoài hỏi.
Tôn Á Lâm ngẩng đầu nhìn Thẩm Hoài, trong ánh mắt ánh lên một tia xấu hổ, khiến cho Thẩm Hoài nhìn thấy mà đầu nổ lớn tim đập mạnh. Anh di chuyển người lên trước, hỏi: - Nói cho cùng cô có cách gì?
Tôn Á Lâm do dự một chút, quay lại nhìn Dương Lệ Lệ ngủ rất say sưa, bèn vạch chăn ra chui vào trong chăn của Thẩm Hoài, ngồi lên người anh, tay chống lên ngực anh, cắn đôi môi kiều diễm ướt át, nói: - Trái tim của phụ nữ thường đi liền với thân thể đấy, anh không biết à?
Thẩm Hoài ít nhiều cũng bất ngờ, cả người anh trần trụi, mà sợi lông mềm mại như nhung đụng vào bụng anh, anh mới biết Tôn Á Lâm khi ngồi lên người anh dưới váy ngủ không hề mặc gì, kinh ngạc hỏi: - Không phải cô thừa dịp tôi say rượu mà có ý đồ đó với tôi chứ?
- Ai biết anh vô dụng như vậy? Tôn Á Lâm cũng không phủ nhận, đôi mắt xinh đẹp quyến rũ có phần kiêu ngạo, giảo hoạt. Ban đêm bỏ lái xe lại, kéo Thẩm Hoài đến Du Sơn đến ở một đêm, trong lòng đã sớm nghĩ đến tâm nguyện bao năm qua, không ngờ sau khi đến Thẩm Hoài lại say đến bất tỉnh nhân sự.
- Có phải lần đầu tiên của em không? Thẩm Hoài hỏi, đồng thời đè thân mình Tôn Á Lâm xuống dưới.
- Tôi đây đã ba mươi rồi, sao dành lần đầu tiên cho anh để anh được hời chứ?
Tôn Á Lâm phản kháng lại, tiếp tục ngồi lên người Thẩm Hoài, mông hơi nâng lên, tay đỡ vật nam tính kia ngồi lên nó, chớp mắt hàng mi chau lại, hoàn toàn là dáng vẻ đau đớn. Thẩm Hoài cũng có thể cảm nhận được một tầng chướng ngại vật mỏng manh ngay khoảnh khắc này vỡ tan, nhưng Tôn Á Lâm vẫn ra vẻ thoải mái nói: - Không ngờ anh lại khỏe mạnh như thế, mặc dù không quen lắm, nhưng lần này tôi vẫn hời
Thẩm Hoài chỉ biết dùng hết sức lực đáp trả, đang lúc rơi vào cơn mê muội, lại có một cánh tay trắng như ngọc thò vào trong chăn, cuốn lấy anh, khiến hồn anh điên đảo
- HẾT TRỌN BỘ -
Bình luận truyện