[Dịch]La Phù
Chương 1 : Long chu bảy màu. Hạt châu màu lam
Người đăng: Phá Quân
Ngày đăng: 13:43 05-03-2024
Chương 1 : Long chu bảy màu. Hạt châu màu lam
Vầng trăng như cái lưỡi hái lơ lửng trên bầu trời đêm. Mấy con quạ trong bầu không khí lạnh của màn đêm, thi thoảng lại kêu lên một tiếng rợn người.
Trong bãi tha ma, một bóng người gầy yếu di chuyển giữa những ngôi mộ xây dựng đơn sơ. Đó là một thiếu niên đang cõng trên lưng một cô bé. Khuôn mặt khô vàng của cô bé đang úp trên lưng hắn. Trên khuôn mặt vàng vọt vì đói chỉ còn đôi mắt là có chút linh lợi. Khuôn mặt thiếu niên có chút lo lắng, hai tay cố gắng không để chạm vào cái đùi bị chó hoang cắn của cô gái. Hắn và cô gái đã đi mấy chục dặm đường, ban ngày thì hành khất bên đường, ban đêm thì phải dựa vào đồ tế ở những ngôi mộ. Phong tục của các vùng đất nước Thục khi hạ táng thì phải để bên cạnh ngôi một một ít bánh mỳ để cho linh hồn làm thức ăn trên đường xuống dưới hoàng tuyền. Thứ hai đó là để cho du hồn dã quỷ ở xung quanh không bắt nạt linh hồn người vừa mới chết.
- Thời đại hưng thịnh, bách tính chết đi biến thành đất. Mà lúc loạn lạc, bách tính chết đi cũng thành đất mà thôi. - Do đang đứng trong khu mộ hoang, cô gái chỉ có thể dựa vào âm thanh của mình mà tăng thêm sự can đảm. Mặc dù sắc mặt nàng tái nhợt nhưng tiếng nói lại hết sức nhẹ nhàng. Đây là những lời mà nàng nghe được từ miệng người khác. Do sự thông minh sắc xảo của bản thân, nên nàng có thể hiểu được. Tuổi của nàng mặc dù còn nhỏ nhưng thân lại trong thời loạn, không biết tới hai chữ Thái Bình, cũng không hiểu được từ đường hoàng, chỉ có thể chắp vá những câu nghe người ta nói. Có điều, qua âm thanh của nàng cũng có thể nhận thấy một sự chua xót.
Cõng cô gái đi một lúc lâu, mồ hôi chảy vào mắt cay xè khiến cho hắn phải mở mắt ra. Nhìn cảnh tượng lạnh lẽo trong nghĩa địa khiến cho hắn sởn tóc gáy. Tuy nhiên hắn cũng không dám mở miệng, cố gắng che giấu sự sợ hãi và mệt mỏi của mình. Nhưng cô gái ở chung với hắn lâu như vậy, bản thân lại là người thông minh thì làm sao không hiểu được tâm trạng của hắn? Nàng nhẹ nhàng lau mồ hôi trên mặt hắn rồi ngước mặt nhìn bãi tha ma mà thẩm nhủ:
- Chúng ta sẽ chết sao?
- Không đâu. - Thiếu niên nở nụ cười an ủi cô gái.
- Nói thế nào thì con người cũng khó lòng thoát chết. Ngô gia gia cũng chết rồi. - Cô gái buồn bã nói. Nàng là một đứa bé rất thông minh, mặc dù không được tiếp xúc với cầm kỳ thi họa như những đứa trẻ con nhà giầu nhưng chỉ cần nghe qua một bài thơ là có thể học thuộc lòng. Ngô gia gia mà cô gái nói là một thầy bói đã ở cùng với cả hai trong một khoảng thời gian. Thi thoảng lão lại nói một câu quái dị, hoặc là dậy cô gái một số câu từ theo kiểu râu ông nọ cắm cằm bà kia. Cuối cùng lão bị chết trong một đêm mưa tuyết lớn. Điều này khiến cho thiếu nữ đối với cái chết có một ấn tượng rất sâu.
- Thần tiên sẽ không chết. - Thiếu niên hé đôi môi nứt nẻ lên tiếng. Hắn đưa lưỡi liếm sạch vết máu trên môi. Hai hàm răng trắng như tuyết của hắn hoàn toàn đối lập với khuôn mặt đen đúa của mình. Hai tay hắn ôm chặt lấy thiếu nữ, nhìn về phía ngọn núi đen trước mặt.
- Ngô gia gia nói ngọn núi kia có thần tiên. Chờ khi nào ngươi hết bệnh rồi, ta sẽ dẫn ngươi tới đó. Nói không chừng chúng ta có thể gặp được thần tiên mà không chết.
Gặp tiên cầu bất tử có thể nói là chuyện vô cùng hiếm có. Nói thì đơn giản nhưng thực ra thì cái khó có thể nói là gấp trăm ngàn lần. Dù sao thì lão nhân kia cũng chỉ là thuận miệng mà nói để thỏa mãn hai đứa bé. Đối với người khổ cực mà nói thì việc cầu đạo tu tiên gần như không thể chạm tới, huống chi là việc tìm gặp thần tiên vô định.
- Tìm được rồi. - Đột nhiên ánh mắt thiếu niên sáng ngời. Đang cố gắng tìm kiếm tế phẩm giữa đêm, thiếu niên chợt nhìn thấy trên một cái mả có đặt một cái bát đựng đồ điểm tâm. Cái bát đó đã bị bể, đồ điểm tâm cũng lạnh ngắt nhưng trong mắt hắn thì so với mọi thứ khác còn quý hơn nhiều. Bởi vì hắn không biết nếu còn tiếp tục nhịn đói cô gái có còn tiếp tục đi được nữa hay không.
Hắn cẩn thận đặt cô bé xuống một chỗ rồi tìm lá khô trải lên trên một tảng đá sau đó để cho cô bé ngồi lên, sau đó từ từ đi tới. Bởi vì người ta nói cướp đoạt đồ ăn của người chết là chuyện không hay, có thể giảm thọ. Mặc dù thiếu niên nhỏ từ bé nhưng có thể nói là đã tạo được một cá tính cứng cỏi, tuy nhiên chắc chắn vẫn sợ hãi đối với quỷ thần. Vì vậy mà sau đó hắn dập đầu trước một phần chín cái, nhưng như cảm thấy còn chưa đủ, hắn lại dập đầu thêm chín cái nữa rồi mới lấy bánh mỳ trong cái chén. Quay đầu lại nhìn cô gái, hắn cắn trộm một miếng nhỏ trên cái bánh bao rồi lẩm bẩm:
- Chỗ bánh mỳ này là do ta lấy. Yêu ma quỷ quái muốn tìm thì tìm một mình ta. Người ăn nó cũng chính là ta, có giảm thọ thì một mình ta chịu.
Sau đó, hắn chạy về bên cô gái rồi ngồi xuống, giao hết bánh mì cho cô bé.
Bảng mắt 9 ô tông màu: Nâu - Cam - Vàng nhũ Siêu HOT TREND - Giá chỉ 20K!
Hộp vải đựng đồ siêu gọn gàng, chất liệu vải cứng, có nắp đậy - Giá chỉ từ 20K!
Khung trang trí phòng ngủ, phòng tắm cực xinh yêu, style Hàn Quốc - Giá chỉ từ 9K!
Giấy thấm dầu RẺ NHẤT SHOPEE - Vật bất ly thân cho các cô nàng trong mùa hè để có 1 làn da không bóng nhờn!
- Có bốn cái. - Thiếu nữ lên tiếng.
Cô bé đưa ba cái trả lại cho thiến niên còn mình cầm lấy một cái, cười nói:
- Ta ăn ít, chỉ cần một cái là no rồi. Ngươi ăn hai cái. Chỗ còn lại chúng ta giữ để ăn đường.
Nhìn cô gái nhét cái bánh mì nguội lạnh vào trong tay mình, thiếu niên như cầm một món đồ vật quý giá nhất trên thế gian.
- Ăn nhanh đi. - Cô gái hé cái miệng nhỏ nhắn cắn một miếng bánh mì, rồi nhìn thiếu niên đang ngẩn người mà cười khúc khích.
Thiếu niên cũng đã rất đói, nhìn khuôn mặt rạng rỡ của thiếu nữ, hắn cố tình cắn một miếng bánh bao thật to sau đó nhai thật chậm. Mặc dù còn chưa nuốt nhưng cơn đói cũng đã giảm đi rất nhiều. Vào lúc hắn ngẩng đầu nhìn khuôn mặt đang cười của cô gái thì đôi mắt chợt mở to.
Hắn đột nhiên nhìn thấy có bảy luồng ánh sáng từ phía chân trời vụt tới, chẳng khác gì ngôi sao băng. Tuy nhiên chỉ trong chốc lát, nó đã tới gần vị trí của hai đứa trẻ. Hơn nữa, càng tới gần, bảy tia sáng lại càng sáng ngời. Ngay cả cô bé đang ngồi xoay lưng lại cũng phát hiện.
Combo đồ ăn vặt tổng hợp, thử là mê, món nào cũng mới lạ - Sale sập trên Shopee chỉ từ 3K - 12K
Bông tắm và rửa mặt bằng xơ mướp giúp massage da và loại bỏ tế bào chết - Chỉ 28K trên Shopee!
Giấy thấm dầu RẺ NHẤT SHOPEE - Vật bất ly thân cho các cô nàng trong mùa hè để có 1 làn da không bóng nhờn!
Kệ xoay đa năng siêu thông minh, căn bếp nào cũng nên có - Giảm sốc 50% trên Shopee
- Cái gì vậy? - Cô gái sững sờ vươn tay che lấy miệng của mình. Cả hai đứa trẻ đều nhìn thấy bảy tia sáng đó không ngờ lại là một cái long chu bảy màu.
Toàn bộ cái long chu nhìn chẳng khác gì được điêu khắc từ ngọc, tản ra ánh sáng màu tím dịu dàng. Chiều cao của nó phải tới mấy trượng, ở mũi là một cái đầu rồng đang ngậm lấy một viên bảo châu màu đỏ to bằng nắm tay. Mà trên bề mặt của long chu cũng được khảm nhưng viên bảo thạch nhiều màu. Ánh sáng bảy màu tản ra chính là do số bảo thạch đó.
Cái long chu hoa lệ cứ vậy phá không mà đi.
Cả hai đứa bé chưa từng gặp cảnh tượng như vậy đều hít một hơi thật sâu mà ngây người. Nhưng điều khiến cho cả hai đứa trẻ đều cảm thấy rung động đó là trên cái long chu bảy màu có một nữ tử, bên tay trái là một người mặc trang phục màu tím, trên đầu có cắm một cây trâm xanh biếc, da thịt trắng như tuyết. Bên phải là một người mặc trang phục màu vàng nhạt, mi tâm có dán một điểm màu vàng nhìn vô cùng diễm lệ.
Sự xuất hiện của hai đứa trẻ trước tầm mắt khiến cho bọn họ ngây người:
- Hóa ra là hai đứa hài đồng nơi thôn dã. - Mỹ nhân đứng bên trái dường như không để ý tới sự xuất hiện của họ.
- Sư tỷ! Đi thôi. Có lẽ hắn không ẩn nấp ở đây đâu.
Nữ tử mặc quần áo màu vàng nhạt gật đầu:
- Ta cũng nghĩ hắn không chạy tới gần Thục Sơn nhưng sư phụ lại muốn chúng ta tới đây xem xét.
- Sử tỷ! Người nói thứ đồ đó thực sự quan trọng vậy sao? Làm hại chúng ta phải gây chiến, còn phải xuất động nhiều người tới như vậy. - Nữ tử mặc cung trang bên tay trái lên tiếng hỏi.
- Đã khi nào ngươi thấy sư phụ trịnh trọng như vậy chưa? - Nữ tử bên phải lên tiếng:
- Đi thôi! Đỡ phải gặp môn nhân của Thục Sơn mà giằng co.
- A! - Một tiếng thét kinh hãi vang lên. Hóa ra thiếu nữ phía sau tưởng mình đang nằm mơ. Nàng không tự chủ được đưa tay dụi mắt nhưng không ngờ làm ảnh hưởng tới vết thương ở chân của mình vì vậy mà la lên.
- A? - Hai nữ tử cung trang trên long chu đang định rời đi thì cũng thốt lên một tiếng. Mặc dù cô bé đó xanh xao vàng vọt nhưng cốt cách lại hết sức tinh tú, chẳng khác gì Cửu Thiên huyền nữ có tư chất rất cao. Sau khi liếc mắt xem, cả hai nữ tử mặc cung trang trên long chu cùng hạ xuống:
- Tiểu muội muội! Ngươi có bằng lòng đi với chúng ta không?
- Đi theo các người? - Cô bé trời sinh tính tình vốn tác quái liền thốt lên một tiếng vui mừng. Nàng nhìn hai nữ tử vận cung trang mà hỏi:
- Hai vị tỷ tỷ thật xinh đẹp. Các người là tiên nữ sao?
Hai nữ tử cung trang hơi cười cười:
- Chúng ta muốn đưa muội muội tới một nơi rất tốt. Tương lai của muội sẽ trở nên tốt đẹp như chúng ta, cũng được mặc quần áo đẹp thế này.
- Thật không? - Thiếu nữ gần như nhảy dựng lên. Nhưng đột nhiên nàng nhớ tới điều gì đó liền quay sang thiếu niên bên cạnh:
- Vậy hắn có thể đi cùng với chúng ta không?
- Hắn? - Hai nữ tử vận cung trang liếc mắt nhìn thiếu niên rồi cùng lắc đầu:
- Tư chất của hắn quá kém, không thể đưa đi được.
- Vậy ta cũng không đi. - Cô gái ngẩn người liền quay đầu nhìn sang thiếu niên bên cạnh mà rươm rướm nước mắt.
- Ngu ngốc! Ngươi mau chóng đồng ý với hai vị tỷ tỷ đi. - Thiếu niên nghe thấy hai nữ tử nói không thể mang mình theo thì choáng váng. Nhưng khi nghe thiếu nữ nói không đi thì hắn còn nôn nóng hơn so với nàng liền lên tiếng quát.
Thiếu nữ vừa mới nói không muốn đi thì nữ tử cung trang bên phải đã không kiên nhẫn được mà phất tay áo.
- Đi thôi.
Thiếu nữ như đằng vân giá vũ bay lên cao, tới khi giật mình tỉnh ra thì nàng đã phát hiện mình đang đứng trên long chu. Nhìn xuống thiếu niên bên dưới thì chỉ thấy hắn nhỏ bé như một con kiến, không còn thấy rõ:
- Thả ta xuống. - Cô bé quýnh lên liền bật khóc. Nữ tử vận cung trang bên tay trái cũng không thèm quan tâm tới lời nói của nàng, nhưng nữ tử mặc áo màu vàng thì không đành lòng liền lên tiếng an ủi:
- Tiểu muội muội! Đừng có buồn. Chờ khi nào muội lớn hơn thì có thể tới gặp hắn.
Trong tầm mắt của thiếu niên, chiếc long chu bảy màu bay càng lúc càng xa rồi biến mất không còn thấy tăm tích.
"Tư chất của hắn quá kém không thể đưa đi được. Tư chất của hắn quá kém không thể đưa đi được..." Âm thanh của nữ tử mặc cung trong cứ liên tục vang lên trong đầu thiếu niên. Mặc dù bình thường tính cách của hắn có thể nói là cứng cỏi nhưng cũng chỉ là một đứa trẻ mới mười hai, mười ba tuổi. Chiếc long chu và nữ tử ăn mặc cung trang xuất hiện quá chân thật khiến cho hắn tràn đầy hy vọng nhưng thậm chí còn chưa nói được một câu. Chưa nói thiếu nữ và hắn nương tựa vào nhau bao nhiêu lâu, bây giờ có thể không bao giờ gặp lại được nữa. Lại nhìn mấy chiếc bánh mỳ trong tay, thiếu niên đau lòng tới nỗi òa lên khóc.
- Hừ! Không thể tưởng tượng được danh môn đại phái của chính đạo trong thiên hạ lại có hành động chẳng khác gì kẻ cướp thế này. - Đúng lúc đó đột nhiên có một âm thanh vang lên bên tai thiếu niên.
- Nhưng ngươi cứ yên tâm. Con nhóc đó được mấy nàng đó để ý có thể nói là được phúc, người khác có cầu cũng không được.
Cái âm thanh đó vang lên từ một ngôi mộ bên cạnh khiến cho thiếu niên đang khóc giật mình, ớn lạnh.
Cái mộ đó đã gần như sập để lộ một nửa cái quan tài. Một tiếng két vang lên, trong cái quan tài cũ nát không ngờ có một bàn tay màu xám thò ra.
Ngay sau đó, nắp quan tài bị nhấc lên rồi có một người ngồi dậy. Người đó có cái mũi ưng, mắt nhỏ và híp, sắc mặt trắng bệch, ngay cả đồng tử dường như cũng không có màu đen, tất cả chỉ là một màu xám trắng.
- Hả? - Thấy thiếu niên ngưng khóc nhưng cũng không bỏ chạy như mình tưởng tượng, quái nhân mặc áo bào màu đỏ sẫm đảo mắt rồi nói:
- Tại sao ngươi không sợ ta?
- Không sợ! - Thiếu niên lắc đầu.
- Tại sao không sợ? Chẳng lẽ ngươi không sợ quỷ? - Người trong quan tài ngạc nhiên nhìn thiếu niên.
- Người có bóng còn quỷ thì không.
- À? - Người trong quan tài cúi xuống nhìn thoáng qua bản thân rồi lại liếc mắt nhìn thiếu niên mà hừ một tiếng:
- Không thể ngờ một người có tư chất tiên thiên kém như ngươi lại to gan đến vậy.
Nghe người trong quan tài nói tư chất mình kém, thiếu niên lại run người, không nhịn được nhìn theo hướng long chu vừa mới biến mất.
- Nhóc con. - Thấy thiếu niên đau khổ như vậy, người trong quan tài liền cười:
- Nhìn ngươi có phải là lâu rồi không ăn no đúng không?
Thiếu niên gật đầu. Không chỉ là đói bụng lâu ngày mà ngay cả sức để đi cũng không còn. Hơn nữa, thiếu nữ bên cạnh biến mất khiến cho hắn thêm đau lòng thì cho dù phát hiện người trong quan tài không phải là quỷ nhưng chỉ với gương mặt trắng bệch hắn đã bỏ chạy từ lâu rồi.
- Vậy ngươi có nghĩ tới việc làm sao để sau này không chịu đói, chịu khổ không? Không cần phải tới nghĩa địa để tìm những loại thức ăn như thế này, hoặc là có thể được như mấy thiếu nữ đó rồi gặp lại nhóc con kia? - Con ngươi trong mắt người trong quan tài đảo mấy cái. Trong lúc nói chuyện, từ ngón tay y chợt có một tia sáng màu hồng giống như sợi tơ nhện bắn trúng mấy cái bánh mì tỏng tay thiếu niên. Thiếu niên chỉ cảm thấy lòng bàn tay như bị phỏng, còn đang ngơ ngẩn thì mấy cái bánh mỳ đã cháy đen mà rơi xuống đất.
TRUYỆN TRANH ĐANG HOT
Sập bẫy mẹ ruột, cô có thai người đàn ông lạ, mang trăm đắng ngàn cay biến mất nào hay đối phương là Tổng tài hô mưa gọi gió!
Cưới Tổng tài đáng ghét vì bị ràng buộc bởi 1 bản HĐ hôn nhân phát sinh sau 1 đêm ân ái ép buộc, cô đâu ngờ cuộc đời mình sang trang mới!
Bụng bầu vượt mặt còn phát hiện chồng và em gái cắm sừng mình, cô bị hại chết trùng sinh trở về bắt đầu cuộc đời mới và cái kết hả hê!
Nhà văn trẻ xuyên vào thân xác của Hoàng hậu thất sủng, ngỡ là bất hạnh ngờ đâu lại bắt đầu được mối nhân duyên thú vị với Hoàng đế
Đối với một người đói bao nhiêu ngày như hắn mà nói, nếu có thể không còn cảnh tượng này thật đúng là hấp dẫn. Huống chi trên đời này lại còn có một thứ lực lượng khiến cho người ta kinh sợ kia. Thứ lực lượng đó có thể khiến cho long chu lướt gió mà đi, cùng với lúc nữ tử vận cung trang phô bày vẫn còn như in trong đầu hắn. Tới bây giờ, thiếu niên lại nhìn thấy người trong quan tại phô bày thứ lực lượng đó. Người trong quan tại lại nói mình có thể giúp đỡ hắn có được những điều giống như mấy nữ tử kia và còn có thể gặp lại thiếu nữ. Thiếu niên kia vừa sợ hãi vừa ngạc nhiên vui mừng, nhìn quái nhân mặc hồng bào mà run rẩy không nói ra lời.
Người trong quan tài nhìn thấy phản ứng của thiếu niên mà có chút đắc ý. Y hơi nhếch miệng:
- Phật nói kiếp trước chưa có thiện duyên, kiếp này mới gặp nghiệp báo. Có điều ngươi có tin ta có thể giúp ngươi thoát khỏi bể khổ này không?
Thiếu niên nhìn người trong quan tài. Từ khi long chu bảy màu xuất hiện đối với hắn mà nói đã là chuyện quá ly kỳ. Nguyên vốn bản tính thông minh nhưng cảnh tượng đó cũng làm cho hắn ngây người mất một lúc, sau đó không nhịn được mà hỏi một câu:
- Ngươi...ngươi là ai? Tại sao ngươi lại ở trong quan tài?
- Thế gian, con người bị quá nhiều thứ che mắt. Ta là ai, tại sao ở trong quan tài thì có quan hệ gì? - Người trong quan tài liếc mắt nhìn thiếu niên nhưng vẫn ngồi ngay ngắn trong quan tài. Y khẽ vươn tay phải ra. Thiếu niên không tự chủ được nhìn theo tay của y, chỉ thấy trước mặt lập tức phát sáng. Rồi một hạt châu to bằng ngón cái bắt đầu khởi động, ở trong tay người trong quan tài mà tỏa ra từng làn ánh sáng. Nếu nhìn kỹ, trên bề mặt của hạt châu như có những gợn sóng đang xuất hiện.
Nhìn hạt châu tỏa ra ánh sáng bao phủ thiếu niên, người trong quan tài lên tiếng:
- Chỉ cần ăn hạt châu này thì cả đời ngươi không phải chịu cơ hàn. Vạn vật trong thiên hạ cũng không thoát ra khỏi hai chữ nhân duyên. Ta ở đây, ngươi tới nơi này cũng là một chữ duyên. Chỉ cần ngươi đồng ý với ta một chuyện thì ta sẽ cho ngươi hạt châu này.
Thiếu niên do dự nhìn người trong quan tài:
- Là chuyện gì?
- Không được nói với bất cứ ai là ngươi đã gặp ta. Cũng không được nói với bất cứ người nào rằng ngươi đã nuốt hạt châu này.
Giọng điệu của người trong quan tài đột nhiên trở nên lạnh lẽo khiến cho thiếu niên ớn lạnh, không tự chủ được mà lui một bước. Nhưng người trong quan tài khoát tay một cái khiến cho hạt châu bay đi. Thiếu niên theo bản năng đón lấy. Người trong quan tài lại lạnh lùng nhìn hắn:
- Ngươi có làm được không?
Hạt châu trong tay tỏa ra ánh sáng chiếu lên khuôn mặt thiếu niên. Nghĩ tới long chu và thiếu nữ bị đưa đi, thiếu niên không hề do dự, ngẩng đầu liên nhìn người trong quan tài mà gật đầu.
- Không cần phải nói nhiều làm gì. Cái bảo bối này, ngươi hãy ăn trước đi. - Nhìn thiếu niên đưa hạt châu vào trong miệng, người trong quan tài không giấu được sự vui mừng.
Trong cái mộ tối đen, ánh sáng từ hạt châu chiếu sáng khuôn mặt thiếu niên và phạm vi một thước xung quanh. Còn quái nhân mặc áo hồng với con mắt màu xám ở cách đó một đoạn càng khiến cho thiếu niên thêm quyết tâm muốn ăn hạt châu đó. Bởi vì từ trước tới giờ, hắn còn chưa thấy hạt châu nào thần kỳ như vậy. Hắn chỉ thấy nếu người trong quan tài muốn hại mình thì chỉ cần nhấc tay mà không cần phải tốn sức, đồng thời lại phải mất một hạt châu như vậy.
- Buồn cười! Thật là buồn cười. Đường đường là Pháp Vương của Lạn Kha tự không ngờ lại lạc tới nông nỗi như thế này... - Đột nhiên trong đám đồi bên cạnh vọng tới một âm thanh nghe ngân nga như từ xa vọng lại.
Một bóng đen từ trong đám lân quang xuất hiện, đáp xuống trên một tấm bia. Cái âm thanh vừa rồi rõ ràng là do bóng đen đó phát ra. Mặc dù thiếu niên lớn gan như vậy nhưng khi nhìn thấy cũng cảm giác ớn lạnh mà kêu lên một tiếng.
Người phát ra âm thanh cổ quái đó không ngờ lại là một con quạ đen.
Bãi tha ma nơi núi hoang, những bóng ma trơi, con quạ biết nói. Tất cả những điều này đối với thiếu niên đúng là một chuyện khó tin. Đồng thời với tiếng kêu kinh hãi, trong lòng bàn tay thiếu niên đã chảy đầy mồ hôi hoàn toàn ngơ ngác, chẳng biết tới con quạ nói cái gì. Nhưng người mặc hồng bào trong quan tài vẫn thản nhiên, chẳng thèm nhìn con quạ mà ngẩng đầu lên nhìn trời rồi nói:
- Hay cho pháp môn dựa vào giác quan thứ sáu. Ta không ngờ ngươi có thể tìm tới đây nhanh như vậy.
- Ngươi trúng ma pháp thực hồn của sư huynh ta. Vùng đất cực âm đối với ngươi hết sức bất lợi. Thật ra ta cũng không nghĩ là ngươi lại trốn ở đây. - Con quạ vẫn cất cái âm thanh cổ quái của mình để nói. Trên bầu trời phương Tây, chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một làn khí đen. Trong trời đêm nhìn nó giống như một con hắc long đang quay cuồng. Người trong quan tài hờ hững nhìn luồng khí đó. Trong giây lát, luồng khí cuộn xuống khiến cho cuồng phong nổi lên xung quanh. Khi cuồng phong biến mất, thiếu niên chỉ thấy giữa sân xuất hiện một nam tử gầy yếu với khuôn mặt đắc ý và trào phúng. Toàn bộ thân thể y được phủ kín bởi một chiếc đạo bào màu đen, tay phải cầm một cây đoản trượng màu tím được khắc những hoa văn màu vàng kim rườm rà, tối nghĩa với phong cách cổ xưa làm cho người ta sợ.
- Trước tiên tìm đường sống trong cõi chết, dùng bí pháp che giấu xá châu, sau đó là để cho đứa bé này ăn vào. Đến lúc đó, cho dù nó có ngã lăn trước mặt chúng ta, chúng ta cũng không thể tượng được rằng Mâu xá châu lại ở ngay trong bụng nó. Lão quỷ Không Đồng. Cái kế hoạch này của ngươi thật tốt đấy. - Sau khi người mặc áo bào đen xuất hiện, con quạ kia sợ hãi liền bay mất. So với âm thanh của con quạ thì âm thanh của người mặc áo bào đen êm tai hơn cả trăm lần nhưng thiếu niên chỉ cảm thấy câu chuyện trở nên âm trầm kỳ dị. Chỉ thấy người mặc áo bào đen chợt nhìn mình mà quát:
- Tên nhóc con không biết sống chết, còn không ném cái thứ trong tay ngươi cho ta? Nếu ngươi ăn vào, hạt châu này sẽ mọc rễ trong bụng ngươi. Đến lúc đó nó sẽ hút sạch máu trong người ngươi để cho lão quỷ này tĩnh dưỡng xong rồi mới xé thân thể ngươi ra mà bỏ trốn.
Chương 1 : Long chu bảy màu. Hạt châu màu lam
Người đăng: Phá Quân
Vầng trăng như cái lưỡi hái lơ lửng trên bầu trời đêm. Mấy con quạ trong bầu không khí lạnh của màn đêm, thi thoảng lại kêu lên một tiếng rợn người.
Trong bãi tha ma, một bóng người gầy yếu di chuyển giữa những ngôi mộ xây dựng đơn sơ. Đó là một thiếu niên đang cõng trên lưng một cô bé. Khuôn mặt khô vàng của cô bé đang úp trên lưng hắn. Trên khuôn mặt vàng vọt vì đói chỉ còn đôi mắt là có chút linh lợi. Khuôn mặt thiếu niên có chút lo lắng, hai tay cố gắng không để chạm vào cái đùi bị chó hoang cắn của cô gái. Hắn và cô gái đã đi mấy chục dặm đường, ban ngày thì hành khất bên đường, ban đêm thì phải dựa vào đồ tế ở những ngôi mộ. Phong tục của các vùng đất nước Thục khi hạ táng thì phải để bên cạnh ngôi một một ít bánh mỳ để cho linh hồn làm thức ăn trên đường xuống dưới hoàng tuyền. Thứ hai đó là để cho du hồn dã quỷ ở xung quanh không bắt nạt linh hồn người vừa mới chết.
- Thời đại hưng thịnh, bách tính chết đi biến thành đất. Mà lúc loạn lạc, bách tính chết đi cũng thành đất mà thôi. - Do đang đứng trong khu mộ hoang, cô gái chỉ có thể dựa vào âm thanh của mình mà tăng thêm sự can đảm. Mặc dù sắc mặt nàng tái nhợt nhưng tiếng nói lại hết sức nhẹ nhàng. Đây là những lời mà nàng nghe được từ miệng người khác. Do sự thông minh sắc xảo của bản thân, nên nàng có thể hiểu được. Tuổi của nàng mặc dù còn nhỏ nhưng thân lại trong thời loạn, không biết tới hai chữ Thái Bình, cũng không hiểu được từ đường hoàng, chỉ có thể chắp vá những câu nghe người ta nói. Có điều, qua âm thanh của nàng cũng có thể nhận thấy một sự chua xót.
Cõng cô gái đi một lúc lâu, mồ hôi chảy vào mắt cay xè khiến cho hắn phải mở mắt ra. Nhìn cảnh tượng lạnh lẽo trong nghĩa địa khiến cho hắn sởn tóc gáy. Tuy nhiên hắn cũng không dám mở miệng, cố gắng che giấu sự sợ hãi và mệt mỏi của mình. Nhưng cô gái ở chung với hắn lâu như vậy, bản thân lại là người thông minh thì làm sao không hiểu được tâm trạng của hắn? Nàng nhẹ nhàng lau mồ hôi trên mặt hắn rồi ngước mặt nhìn bãi tha ma mà thẩm nhủ:
- Chúng ta sẽ chết sao?
- Không đâu. - Thiếu niên nở nụ cười an ủi cô gái.
- Nói thế nào thì con người cũng khó lòng thoát chết. Ngô gia gia cũng chết rồi. - Cô gái buồn bã nói. Nàng là một đứa bé rất thông minh, mặc dù không được tiếp xúc với cầm kỳ thi họa như những đứa trẻ con nhà giầu nhưng chỉ cần nghe qua một bài thơ là có thể học thuộc lòng. Ngô gia gia mà cô gái nói là một thầy bói đã ở cùng với cả hai trong một khoảng thời gian. Thi thoảng lão lại nói một câu quái dị, hoặc là dậy cô gái một số câu từ theo kiểu râu ông nọ cắm cằm bà kia. Cuối cùng lão bị chết trong một đêm mưa tuyết lớn. Điều này khiến cho thiếu nữ đối với cái chết có một ấn tượng rất sâu.
- Thần tiên sẽ không chết. - Thiếu niên hé đôi môi nứt nẻ lên tiếng. Hắn đưa lưỡi liếm sạch vết máu trên môi. Hai hàm răng trắng như tuyết của hắn hoàn toàn đối lập với khuôn mặt đen đúa của mình. Hai tay hắn ôm chặt lấy thiếu nữ, nhìn về phía ngọn núi đen trước mặt.
- Ngô gia gia nói ngọn núi kia có thần tiên. Chờ khi nào ngươi hết bệnh rồi, ta sẽ dẫn ngươi tới đó. Nói không chừng chúng ta có thể gặp được thần tiên mà không chết.
Gặp tiên cầu bất tử có thể nói là chuyện vô cùng hiếm có. Nói thì đơn giản nhưng thực ra thì cái khó có thể nói là gấp trăm ngàn lần. Dù sao thì lão nhân kia cũng chỉ là thuận miệng mà nói để thỏa mãn hai đứa bé. Đối với người khổ cực mà nói thì việc cầu đạo tu tiên gần như không thể chạm tới, huống chi là việc tìm gặp thần tiên vô định.
- Tìm được rồi. - Đột nhiên ánh mắt thiếu niên sáng ngời. Đang cố gắng tìm kiếm tế phẩm giữa đêm, thiếu niên chợt nhìn thấy trên một cái mả có đặt một cái bát đựng đồ điểm tâm. Cái bát đó đã bị bể, đồ điểm tâm cũng lạnh ngắt nhưng trong mắt hắn thì so với mọi thứ khác còn quý hơn nhiều. Bởi vì hắn không biết nếu còn tiếp tục nhịn đói cô gái có còn tiếp tục đi được nữa hay không.
Hắn cẩn thận đặt cô bé xuống một chỗ rồi tìm lá khô trải lên trên một tảng đá sau đó để cho cô bé ngồi lên, sau đó từ từ đi tới. Bởi vì người ta nói cướp đoạt đồ ăn của người chết là chuyện không hay, có thể giảm thọ. Mặc dù thiếu niên nhỏ từ bé nhưng có thể nói là đã tạo được một cá tính cứng cỏi, tuy nhiên chắc chắn vẫn sợ hãi đối với quỷ thần. Vì vậy mà sau đó hắn dập đầu trước một phần chín cái, nhưng như cảm thấy còn chưa đủ, hắn lại dập đầu thêm chín cái nữa rồi mới lấy bánh mỳ trong cái chén. Quay đầu lại nhìn cô gái, hắn cắn trộm một miếng nhỏ trên cái bánh bao rồi lẩm bẩm:
- Chỗ bánh mỳ này là do ta lấy. Yêu ma quỷ quái muốn tìm thì tìm một mình ta. Người ăn nó cũng chính là ta, có giảm thọ thì một mình ta chịu.
Sau đó, hắn chạy về bên cô gái rồi ngồi xuống, giao hết bánh mì cho cô bé.
Bảng mắt 9 ô tông màu: Nâu - Cam - Vàng nhũ Siêu HOT TREND - Giá chỉ 20K!
Hộp vải đựng đồ siêu gọn gàng, chất liệu vải cứng, có nắp đậy - Giá chỉ từ 20K!
Khung trang trí phòng ngủ, phòng tắm cực xinh yêu, style Hàn Quốc - Giá chỉ từ 9K!
Giấy thấm dầu RẺ NHẤT SHOPEE - Vật bất ly thân cho các cô nàng trong mùa hè để có 1 làn da không bóng nhờn!
- Có bốn cái. - Thiếu nữ lên tiếng.
Cô bé đưa ba cái trả lại cho thiến niên còn mình cầm lấy một cái, cười nói:
- Ta ăn ít, chỉ cần một cái là no rồi. Ngươi ăn hai cái. Chỗ còn lại chúng ta giữ để ăn đường.
Nhìn cô gái nhét cái bánh mì nguội lạnh vào trong tay mình, thiếu niên như cầm một món đồ vật quý giá nhất trên thế gian.
- Ăn nhanh đi. - Cô gái hé cái miệng nhỏ nhắn cắn một miếng bánh mì, rồi nhìn thiếu niên đang ngẩn người mà cười khúc khích.
Thiếu niên cũng đã rất đói, nhìn khuôn mặt rạng rỡ của thiếu nữ, hắn cố tình cắn một miếng bánh bao thật to sau đó nhai thật chậm. Mặc dù còn chưa nuốt nhưng cơn đói cũng đã giảm đi rất nhiều. Vào lúc hắn ngẩng đầu nhìn khuôn mặt đang cười của cô gái thì đôi mắt chợt mở to.
Hắn đột nhiên nhìn thấy có bảy luồng ánh sáng từ phía chân trời vụt tới, chẳng khác gì ngôi sao băng. Tuy nhiên chỉ trong chốc lát, nó đã tới gần vị trí của hai đứa trẻ. Hơn nữa, càng tới gần, bảy tia sáng lại càng sáng ngời. Ngay cả cô bé đang ngồi xoay lưng lại cũng phát hiện.
Combo đồ ăn vặt tổng hợp, thử là mê, món nào cũng mới lạ - Sale sập trên Shopee chỉ từ 3K - 12K
Bông tắm và rửa mặt bằng xơ mướp giúp massage da và loại bỏ tế bào chết - Chỉ 28K trên Shopee!
Giấy thấm dầu RẺ NHẤT SHOPEE - Vật bất ly thân cho các cô nàng trong mùa hè để có 1 làn da không bóng nhờn!
Kệ xoay đa năng siêu thông minh, căn bếp nào cũng nên có - Giảm sốc 50% trên Shopee
- Cái gì vậy? - Cô gái sững sờ vươn tay che lấy miệng của mình. Cả hai đứa trẻ đều nhìn thấy bảy tia sáng đó không ngờ lại là một cái long chu bảy màu.
Toàn bộ cái long chu nhìn chẳng khác gì được điêu khắc từ ngọc, tản ra ánh sáng màu tím dịu dàng. Chiều cao của nó phải tới mấy trượng, ở mũi là một cái đầu rồng đang ngậm lấy một viên bảo châu màu đỏ to bằng nắm tay. Mà trên bề mặt của long chu cũng được khảm nhưng viên bảo thạch nhiều màu. Ánh sáng bảy màu tản ra chính là do số bảo thạch đó.
Cái long chu hoa lệ cứ vậy phá không mà đi.
Cả hai đứa bé chưa từng gặp cảnh tượng như vậy đều hít một hơi thật sâu mà ngây người. Nhưng điều khiến cho cả hai đứa trẻ đều cảm thấy rung động đó là trên cái long chu bảy màu có một nữ tử, bên tay trái là một người mặc trang phục màu tím, trên đầu có cắm một cây trâm xanh biếc, da thịt trắng như tuyết. Bên phải là một người mặc trang phục màu vàng nhạt, mi tâm có dán một điểm màu vàng nhìn vô cùng diễm lệ.
Sự xuất hiện của hai đứa trẻ trước tầm mắt khiến cho bọn họ ngây người:
- Hóa ra là hai đứa hài đồng nơi thôn dã. - Mỹ nhân đứng bên trái dường như không để ý tới sự xuất hiện của họ.
- Sư tỷ! Đi thôi. Có lẽ hắn không ẩn nấp ở đây đâu.
Nữ tử mặc quần áo màu vàng nhạt gật đầu:
- Ta cũng nghĩ hắn không chạy tới gần Thục Sơn nhưng sư phụ lại muốn chúng ta tới đây xem xét.
- Sử tỷ! Người nói thứ đồ đó thực sự quan trọng vậy sao? Làm hại chúng ta phải gây chiến, còn phải xuất động nhiều người tới như vậy. - Nữ tử mặc cung trang bên tay trái lên tiếng hỏi.
- Đã khi nào ngươi thấy sư phụ trịnh trọng như vậy chưa? - Nữ tử bên phải lên tiếng:
- Đi thôi! Đỡ phải gặp môn nhân của Thục Sơn mà giằng co.
- A! - Một tiếng thét kinh hãi vang lên. Hóa ra thiếu nữ phía sau tưởng mình đang nằm mơ. Nàng không tự chủ được đưa tay dụi mắt nhưng không ngờ làm ảnh hưởng tới vết thương ở chân của mình vì vậy mà la lên.
- A? - Hai nữ tử cung trang trên long chu đang định rời đi thì cũng thốt lên một tiếng. Mặc dù cô bé đó xanh xao vàng vọt nhưng cốt cách lại hết sức tinh tú, chẳng khác gì Cửu Thiên huyền nữ có tư chất rất cao. Sau khi liếc mắt xem, cả hai nữ tử mặc cung trang trên long chu cùng hạ xuống:
- Tiểu muội muội! Ngươi có bằng lòng đi với chúng ta không?
- Đi theo các người? - Cô bé trời sinh tính tình vốn tác quái liền thốt lên một tiếng vui mừng. Nàng nhìn hai nữ tử vận cung trang mà hỏi:
- Hai vị tỷ tỷ thật xinh đẹp. Các người là tiên nữ sao?
Hai nữ tử cung trang hơi cười cười:
- Chúng ta muốn đưa muội muội tới một nơi rất tốt. Tương lai của muội sẽ trở nên tốt đẹp như chúng ta, cũng được mặc quần áo đẹp thế này.
- Thật không? - Thiếu nữ gần như nhảy dựng lên. Nhưng đột nhiên nàng nhớ tới điều gì đó liền quay sang thiếu niên bên cạnh:
- Vậy hắn có thể đi cùng với chúng ta không?
- Hắn? - Hai nữ tử vận cung trang liếc mắt nhìn thiếu niên rồi cùng lắc đầu:
- Tư chất của hắn quá kém, không thể đưa đi được.
- Vậy ta cũng không đi. - Cô gái ngẩn người liền quay đầu nhìn sang thiếu niên bên cạnh mà rươm rướm nước mắt.
- Ngu ngốc! Ngươi mau chóng đồng ý với hai vị tỷ tỷ đi. - Thiếu niên nghe thấy hai nữ tử nói không thể mang mình theo thì choáng váng. Nhưng khi nghe thiếu nữ nói không đi thì hắn còn nôn nóng hơn so với nàng liền lên tiếng quát.
Thiếu nữ vừa mới nói không muốn đi thì nữ tử cung trang bên phải đã không kiên nhẫn được mà phất tay áo.
- Đi thôi.
Thiếu nữ như đằng vân giá vũ bay lên cao, tới khi giật mình tỉnh ra thì nàng đã phát hiện mình đang đứng trên long chu. Nhìn xuống thiếu niên bên dưới thì chỉ thấy hắn nhỏ bé như một con kiến, không còn thấy rõ:
- Thả ta xuống. - Cô bé quýnh lên liền bật khóc. Nữ tử vận cung trang bên tay trái cũng không thèm quan tâm tới lời nói của nàng, nhưng nữ tử mặc áo màu vàng thì không đành lòng liền lên tiếng an ủi:
- Tiểu muội muội! Đừng có buồn. Chờ khi nào muội lớn hơn thì có thể tới gặp hắn.
Trong tầm mắt của thiếu niên, chiếc long chu bảy màu bay càng lúc càng xa rồi biến mất không còn thấy tăm tích.
"Tư chất của hắn quá kém không thể đưa đi được. Tư chất của hắn quá kém không thể đưa đi được..." Âm thanh của nữ tử mặc cung trong cứ liên tục vang lên trong đầu thiếu niên. Mặc dù bình thường tính cách của hắn có thể nói là cứng cỏi nhưng cũng chỉ là một đứa trẻ mới mười hai, mười ba tuổi. Chiếc long chu và nữ tử ăn mặc cung trang xuất hiện quá chân thật khiến cho hắn tràn đầy hy vọng nhưng thậm chí còn chưa nói được một câu. Chưa nói thiếu nữ và hắn nương tựa vào nhau bao nhiêu lâu, bây giờ có thể không bao giờ gặp lại được nữa. Lại nhìn mấy chiếc bánh mỳ trong tay, thiếu niên đau lòng tới nỗi òa lên khóc.
- Hừ! Không thể tưởng tượng được danh môn đại phái của chính đạo trong thiên hạ lại có hành động chẳng khác gì kẻ cướp thế này. - Đúng lúc đó đột nhiên có một âm thanh vang lên bên tai thiếu niên.
- Nhưng ngươi cứ yên tâm. Con nhóc đó được mấy nàng đó để ý có thể nói là được phúc, người khác có cầu cũng không được.
Cái âm thanh đó vang lên từ một ngôi mộ bên cạnh khiến cho thiếu niên đang khóc giật mình, ớn lạnh.
Cái mộ đó đã gần như sập để lộ một nửa cái quan tài. Một tiếng két vang lên, trong cái quan tài cũ nát không ngờ có một bàn tay màu xám thò ra.
Ngay sau đó, nắp quan tài bị nhấc lên rồi có một người ngồi dậy. Người đó có cái mũi ưng, mắt nhỏ và híp, sắc mặt trắng bệch, ngay cả đồng tử dường như cũng không có màu đen, tất cả chỉ là một màu xám trắng.
- Hả? - Thấy thiếu niên ngưng khóc nhưng cũng không bỏ chạy như mình tưởng tượng, quái nhân mặc áo bào màu đỏ sẫm đảo mắt rồi nói:
- Tại sao ngươi không sợ ta?
- Không sợ! - Thiếu niên lắc đầu.
- Tại sao không sợ? Chẳng lẽ ngươi không sợ quỷ? - Người trong quan tài ngạc nhiên nhìn thiếu niên.
- Người có bóng còn quỷ thì không.
- À? - Người trong quan tài cúi xuống nhìn thoáng qua bản thân rồi lại liếc mắt nhìn thiếu niên mà hừ một tiếng:
- Không thể ngờ một người có tư chất tiên thiên kém như ngươi lại to gan đến vậy.
Nghe người trong quan tài nói tư chất mình kém, thiếu niên lại run người, không nhịn được nhìn theo hướng long chu vừa mới biến mất.
- Nhóc con. - Thấy thiếu niên đau khổ như vậy, người trong quan tài liền cười:
- Nhìn ngươi có phải là lâu rồi không ăn no đúng không?
Thiếu niên gật đầu. Không chỉ là đói bụng lâu ngày mà ngay cả sức để đi cũng không còn. Hơn nữa, thiếu nữ bên cạnh biến mất khiến cho hắn thêm đau lòng thì cho dù phát hiện người trong quan tài không phải là quỷ nhưng chỉ với gương mặt trắng bệch hắn đã bỏ chạy từ lâu rồi.
- Vậy ngươi có nghĩ tới việc làm sao để sau này không chịu đói, chịu khổ không? Không cần phải tới nghĩa địa để tìm những loại thức ăn như thế này, hoặc là có thể được như mấy thiếu nữ đó rồi gặp lại nhóc con kia? - Con ngươi trong mắt người trong quan tài đảo mấy cái. Trong lúc nói chuyện, từ ngón tay y chợt có một tia sáng màu hồng giống như sợi tơ nhện bắn trúng mấy cái bánh mì tỏng tay thiếu niên. Thiếu niên chỉ cảm thấy lòng bàn tay như bị phỏng, còn đang ngơ ngẩn thì mấy cái bánh mỳ đã cháy đen mà rơi xuống đất.
TRUYỆN TRANH ĐANG HOT
Sập bẫy mẹ ruột, cô có thai người đàn ông lạ, mang trăm đắng ngàn cay biến mất nào hay đối phương là Tổng tài hô mưa gọi gió!
Cưới Tổng tài đáng ghét vì bị ràng buộc bởi 1 bản HĐ hôn nhân phát sinh sau 1 đêm ân ái ép buộc, cô đâu ngờ cuộc đời mình sang trang mới!
Bụng bầu vượt mặt còn phát hiện chồng và em gái cắm sừng mình, cô bị hại chết trùng sinh trở về bắt đầu cuộc đời mới và cái kết hả hê!
Nhà văn trẻ xuyên vào thân xác của Hoàng hậu thất sủng, ngỡ là bất hạnh ngờ đâu lại bắt đầu được mối nhân duyên thú vị với Hoàng đế
Đối với một người đói bao nhiêu ngày như hắn mà nói, nếu có thể không còn cảnh tượng này thật đúng là hấp dẫn. Huống chi trên đời này lại còn có một thứ lực lượng khiến cho người ta kinh sợ kia. Thứ lực lượng đó có thể khiến cho long chu lướt gió mà đi, cùng với lúc nữ tử vận cung trang phô bày vẫn còn như in trong đầu hắn. Tới bây giờ, thiếu niên lại nhìn thấy người trong quan tại phô bày thứ lực lượng đó. Người trong quan tại lại nói mình có thể giúp đỡ hắn có được những điều giống như mấy nữ tử kia và còn có thể gặp lại thiếu nữ. Thiếu niên kia vừa sợ hãi vừa ngạc nhiên vui mừng, nhìn quái nhân mặc hồng bào mà run rẩy không nói ra lời.
Người trong quan tài nhìn thấy phản ứng của thiếu niên mà có chút đắc ý. Y hơi nhếch miệng:
- Phật nói kiếp trước chưa có thiện duyên, kiếp này mới gặp nghiệp báo. Có điều ngươi có tin ta có thể giúp ngươi thoát khỏi bể khổ này không?
Thiếu niên nhìn người trong quan tài. Từ khi long chu bảy màu xuất hiện đối với hắn mà nói đã là chuyện quá ly kỳ. Nguyên vốn bản tính thông minh nhưng cảnh tượng đó cũng làm cho hắn ngây người mất một lúc, sau đó không nhịn được mà hỏi một câu:
- Ngươi...ngươi là ai? Tại sao ngươi lại ở trong quan tài?
- Thế gian, con người bị quá nhiều thứ che mắt. Ta là ai, tại sao ở trong quan tài thì có quan hệ gì? - Người trong quan tài liếc mắt nhìn thiếu niên nhưng vẫn ngồi ngay ngắn trong quan tài. Y khẽ vươn tay phải ra. Thiếu niên không tự chủ được nhìn theo tay của y, chỉ thấy trước mặt lập tức phát sáng. Rồi một hạt châu to bằng ngón cái bắt đầu khởi động, ở trong tay người trong quan tài mà tỏa ra từng làn ánh sáng. Nếu nhìn kỹ, trên bề mặt của hạt châu như có những gợn sóng đang xuất hiện.
Nhìn hạt châu tỏa ra ánh sáng bao phủ thiếu niên, người trong quan tài lên tiếng:
- Chỉ cần ăn hạt châu này thì cả đời ngươi không phải chịu cơ hàn. Vạn vật trong thiên hạ cũng không thoát ra khỏi hai chữ nhân duyên. Ta ở đây, ngươi tới nơi này cũng là một chữ duyên. Chỉ cần ngươi đồng ý với ta một chuyện thì ta sẽ cho ngươi hạt châu này.
Thiếu niên do dự nhìn người trong quan tài:
- Là chuyện gì?
- Không được nói với bất cứ ai là ngươi đã gặp ta. Cũng không được nói với bất cứ người nào rằng ngươi đã nuốt hạt châu này.
Giọng điệu của người trong quan tài đột nhiên trở nên lạnh lẽo khiến cho thiếu niên ớn lạnh, không tự chủ được mà lui một bước. Nhưng người trong quan tài khoát tay một cái khiến cho hạt châu bay đi. Thiếu niên theo bản năng đón lấy. Người trong quan tài lại lạnh lùng nhìn hắn:
- Ngươi có làm được không?
Hạt châu trong tay tỏa ra ánh sáng chiếu lên khuôn mặt thiếu niên. Nghĩ tới long chu và thiếu nữ bị đưa đi, thiếu niên không hề do dự, ngẩng đầu liên nhìn người trong quan tài mà gật đầu.
- Không cần phải nói nhiều làm gì. Cái bảo bối này, ngươi hãy ăn trước đi. - Nhìn thiếu niên đưa hạt châu vào trong miệng, người trong quan tài không giấu được sự vui mừng.
Trong cái mộ tối đen, ánh sáng từ hạt châu chiếu sáng khuôn mặt thiếu niên và phạm vi một thước xung quanh. Còn quái nhân mặc áo hồng với con mắt màu xám ở cách đó một đoạn càng khiến cho thiếu niên thêm quyết tâm muốn ăn hạt châu đó. Bởi vì từ trước tới giờ, hắn còn chưa thấy hạt châu nào thần kỳ như vậy. Hắn chỉ thấy nếu người trong quan tài muốn hại mình thì chỉ cần nhấc tay mà không cần phải tốn sức, đồng thời lại phải mất một hạt châu như vậy.
- Buồn cười! Thật là buồn cười. Đường đường là Pháp Vương của Lạn Kha tự không ngờ lại lạc tới nông nỗi như thế này... - Đột nhiên trong đám đồi bên cạnh vọng tới một âm thanh nghe ngân nga như từ xa vọng lại.
Một bóng đen từ trong đám lân quang xuất hiện, đáp xuống trên một tấm bia. Cái âm thanh vừa rồi rõ ràng là do bóng đen đó phát ra. Mặc dù thiếu niên lớn gan như vậy nhưng khi nhìn thấy cũng cảm giác ớn lạnh mà kêu lên một tiếng.
Người phát ra âm thanh cổ quái đó không ngờ lại là một con quạ đen.
Bãi tha ma nơi núi hoang, những bóng ma trơi, con quạ biết nói. Tất cả những điều này đối với thiếu niên đúng là một chuyện khó tin. Đồng thời với tiếng kêu kinh hãi, trong lòng bàn tay thiếu niên đã chảy đầy mồ hôi hoàn toàn ngơ ngác, chẳng biết tới con quạ nói cái gì. Nhưng người mặc hồng bào trong quan tài vẫn thản nhiên, chẳng thèm nhìn con quạ mà ngẩng đầu lên nhìn trời rồi nói:
- Hay cho pháp môn dựa vào giác quan thứ sáu. Ta không ngờ ngươi có thể tìm tới đây nhanh như vậy.
- Ngươi trúng ma pháp thực hồn của sư huynh ta. Vùng đất cực âm đối với ngươi hết sức bất lợi. Thật ra ta cũng không nghĩ là ngươi lại trốn ở đây. - Con quạ vẫn cất cái âm thanh cổ quái của mình để nói. Trên bầu trời phương Tây, chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một làn khí đen. Trong trời đêm nhìn nó giống như một con hắc long đang quay cuồng. Người trong quan tài hờ hững nhìn luồng khí đó. Trong giây lát, luồng khí cuộn xuống khiến cho cuồng phong nổi lên xung quanh. Khi cuồng phong biến mất, thiếu niên chỉ thấy giữa sân xuất hiện một nam tử gầy yếu với khuôn mặt đắc ý và trào phúng. Toàn bộ thân thể y được phủ kín bởi một chiếc đạo bào màu đen, tay phải cầm một cây đoản trượng màu tím được khắc những hoa văn màu vàng kim rườm rà, tối nghĩa với phong cách cổ xưa làm cho người ta sợ.
- Trước tiên tìm đường sống trong cõi chết, dùng bí pháp che giấu xá châu, sau đó là để cho đứa bé này ăn vào. Đến lúc đó, cho dù nó có ngã lăn trước mặt chúng ta, chúng ta cũng không thể tượng được rằng Mâu xá châu lại ở ngay trong bụng nó. Lão quỷ Không Đồng. Cái kế hoạch này của ngươi thật tốt đấy. - Sau khi người mặc áo bào đen xuất hiện, con quạ kia sợ hãi liền bay mất. So với âm thanh của con quạ thì âm thanh của người mặc áo bào đen êm tai hơn cả trăm lần nhưng thiếu niên chỉ cảm thấy câu chuyện trở nên âm trầm kỳ dị. Chỉ thấy người mặc áo bào đen chợt nhìn mình mà quát:
- Tên nhóc con không biết sống chết, còn không ném cái thứ trong tay ngươi cho ta? Nếu ngươi ăn vào, hạt châu này sẽ mọc rễ trong bụng ngươi. Đến lúc đó nó sẽ hút sạch máu trong người ngươi để cho lão quỷ này tĩnh dưỡng xong rồi mới xé thân thể ngươi ra mà bỏ trốn.
Bình luận truyện